- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

27 Tháng Chín 201511:36 SA(Xem: 36954)


truong dinh phuong- 2015-BW
Trương Đình Phượng - 2015


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Trương Đình Phượng sinh năm 1984. Hiện sống và làm việc tại Miền Trung Việt Nam. Làm thơ từ năm 2010. Đã có đăng thơ trên các tạp chí văn nghệ trong và ngoài nước. Thơ của Phượng nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Trương Đình Phượng.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

 

VẾT THƯƠNG HOÀI NIỆM

Ký gửi lời yêu lên cỏ

người đi ruồng rẫy tháng năm xanh

ruồng rẫy mảnh tình trong trứng nước

bỏ mặc tôi ngồi nhặt mấy mùa phai

 

mù miết cơn đau trái vụ

tôi ngu ngơ làm con dế khù khờ

hiến thân cho những chiều vỡ nắng

để những đêm hắt hủi khúc kinh cầu

 

ai ngày xưa cải vàng ngây thơ triền đê

để biển sông đau hoài vết thương hoài niệm

vời vợi những mùa không tên

nhễu xuống đời tôi giọt buồn củi mục

 

liệu rồi có bao giờ trong giấc mơ nào đó

một giấc mơ không bỏng rát khuôn hình

cầm tay nhau như hai dãy phố buồn chạm mặt

lặng nghe đời ruồng rã những rong rêu

 

XIN SỐNG TRỌN MỘT NGÀY KHÔNG BÃO TỐ

 

Neo những giấc mơ vào gió

chiều hồn nhiên rơi

phía cuối chân trời là mùa xuân

nơi những mầm tin yêu tách vỏ

 

phía cuối con đường là bình yên

nơi nụ hôn và bàn tay kỳ ngộ

cớ gì em phải dối lòng giữa một ngày như thế

mặt trời lạc theo chiêm bao vào đêm

 

lũ lá căng những vòm ngực rộng

chờ mưa về ban phước

cớ gì không dốc men vào chiếc cốc trái tim

và say khướt một lần

 

gạt bỏ sắc màu của ngày mai héo úa

ngã vào nhau em ơi

mở bức mật thư tình ái

cho một ngày yêu thương ...

 

CÒN

 

Còn thuở nào cho em

cánh môi hồng dìu dịu

ánh mắt thu ba vời vợi xuân tình

trái tim rực niềm hi vọng

 

chỉ còn lại cho em

đêm hoang vu màu nhớ

mảng sương nhàu hồn góc vắng

khung cửa sổ khép hờ đợi bóng cơn mơ

 

chỉ còn lại cho em

xanh xao dòng tóc

thời gian như bánh xe đời

lăn qua muôn sợi u hoài

 

 

LY BIỆT

 

Ừ em cứ đi

sắp cạn ly ngày còn lại mình ta và đêm hoang phế

khêu tro tàn tìm dấu tích yêu thương

 

ừ em cứ đi

khai mạc cuộc đời hương còn lại ta và vườn xưa ngút cỏ

miệt mài gom mùa gió

dệt áo ngây thơ liệm xác chân tình

 

ừ em cứ đi

đừng lần ngoái lại lối cũ ta về

chiếc lá cuối vừa rơi !!

 

HÃY ĐỐT LÊN EM BẾP LỬA ĐỜI

 

Hãy mở ra em những cánh cửa của những bàn tay lạnh

cho người thôi đơn chiếc những môi đau

để những buổi mai nhánh cỏ nách tường kiêu hãnh ngẩng đầu

nhìn nắng chảy tràn qua những bãi đời không đoàn tụ

 

và tôi lại ngồi viết cho người có đôi mắt buồn hơn mùa thu

vì dan díu với những giấc mơ rách vỡ

tôi sẽ viết cho người bản tình ca mang hơi thở cánh rừng nguyên sinh

để người nghe tiếng hót loài chim chưa vướng mùi trần

 

người sẽ thấy thời gian không còn gãy vụn

và những con đường thơm tóc thảo nguyên

tôi sẽ viết những chiều thanh bình như trái tim của mẹ

những mảnh hồn lạc loài bỗng thấy mình như đứa trẻ sơ sinh

 

và những bàn tay thôi tìm nhau giữa điệp trùng đêm tối

mỗi làn môi một bếp lửa nồng !!!

 

 

TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 201412:28 SA(Xem: 30868)
Rỗng, vì điểm lại, từ hồi tôi biết đến giờ, từ hồi cụ ngoại tôi còn sống đến giờ, cả họ nhà tôi, chưa ai có được một mối tình đầu bạc răng long, chung thủy một lòng, nồng nàn như nhất để tôi có dịp nắc nở ghen thầm và mơ thầm.
21 Tháng Mười Hai 201412:20 SA(Xem: 31991)
trí tưởng tôi đóng khung bầu trời nhìn thấy con mắt ẩn dụ ngổn ngang ảo giác chảy tràn xuống tận cùng âm vực giọng nói
21 Tháng Mười Hai 201412:05 SA(Xem: 34325)
Đêm pháo hoa, tôi ra đường. Mẹ tôi bảo hãy ở nhà. Tôi nói với mẹ rằng muốn đổi gió. Mẹ tôi im lặng, bà vẫn muốn tôi ở nhà. Hôm nay có bắn pháo hoa – lời của tôi. Pháo hoa, là thuốc súng và tiếng nổ - Lời của mẹ.
20 Tháng Mười Hai 201411:41 CH(Xem: 32465)
Tân ngồi đối diện với viên sĩ quan mang quân hàm đại úy của quân đội nhân dân, anh lơ đãng nhìn khuôn mặt khắc khổ của cán bộ trước mặt, đang chăm chú đọc mấy tờ giấy vở học trò mà lướt mắt nhìn qua anh biết là tờ khai lý lịch của anh, tay áo trái được giắt vào thắt lưng vì tay trái anh ta cụt mất từ vai. Từ những ngày đầu tiên vào trại, tất cả trại viên phải miệt mài viết bản tự khai về lý lịch, viết đi viết lại…
15 Tháng Mười Hai 201412:09 SA(Xem: 36826)
Thương em nửa tháng mười hai U huyền nhuốm bệnh rối bời giấc xuân Mắt hoen lệ ngọc vương buồn Môi run khép mở cội nguồn linh thiêng
15 Tháng Mười Hai 201412:01 SA(Xem: 34100)
khi tôi đứng hát cùng lê uyên bỗng nhớ tới lộc cùm cụp râu mép giọng khàn khào theo em xuống phố trưa nay
14 Tháng Mười Hai 20146:01 CH(Xem: 32399)
Khi đứng một mình trong mù sương, không có một bàn tay, một bờ vai, một tiếng nói bên cạnh để khẳng định phương hướng, hay ngay cả mùi hương hoa cỏ mục để biết tọa độ của không gian và thế giới nơi mình đang đứng, người ta luôn có đôi chút phân vân: - Có những con đường không, bên ngoài mù sương?
14 Tháng Mười Hai 20145:54 CH(Xem: 31007)
dăm ngón tay tháng ngày đặt hờ lên da thịt hằn học kỷ niệm lần mò tìm lại những dấu vết vất vưởng hạnh phúc
14 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 29691)
Các nhà lãnh đạo cộng sản rất sính chứng minh tính khoa học trong các suy nghĩ, lời nói, việc làm của họ. Mỗi khi tung ra quyết định gì, các lãnh tụ không chỉ khẳng định đó là điều duy nhất đúng, mà còn phải đúng trên khắp địa cầu, trong mọi thời đại, và ở tất cả mọi nước.
13 Tháng Mười Hai 20142:47 CH(Xem: 33174)
Bài viết chỉ là hồi tưởng với những kỷ niệm rất riêng tư về một người bạn tấm cám Nghiêu Đề, với mối giao tình hơn nửa thế kỷ; người viết không ở trong giới hội hoạ nên cũng không dễ dàng để viết một hoạ sĩ tài hoa, sáng tác tuy ít nhưng đã để lại dấu ấn lâu dài trong lãnh vực nghệ thuật tạo hình của Việt Nam, qua một giai đoạn đầy sáng tạo trong những năm 1960-1970 với Hội Hoạ Sĩ Trẻ Việt Nam mà Nghiêu Đề là một trong những thành viên sáng lập với cá tính nổi bật. (Ngô Thế Vinh)