- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHƯƠNG UY NHỮNG VỆT VỤN QUA NGÀY

26 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 32809)

Noellosvald 5
Ảnh NOELLOSVALD



những vệt vụn qua ngày

 

ngày mục rỗng 
thở than chủ nhật lộn xộn
ngất ngư một mớ hình hài
tôi rỗng tôi vô cực
níu lời khổ tận cam lai
đêm mớ ngày níu nắng
tôi mớ tôi níu sợi tầm gai
câu nhật tụng chưa thuộc
em không về
buổi sáng xám màu phai

 

trượt theo nấc đêm 
ánh sáng
vớt phù du không màu
cơn thôi miên trượt ngã
quá một vòng ôm nhau

 

chủ nhật già nua màu xám
tôi con lắc ngã nghiêng đời
đêm tôn nghiêm níu gọi
về đi một cõi rong chơi


tôi vớt tôi mùa ngược nắng
mang bão bùng đi qua
chớp bể mưa nguồn biến động
tôi còn chấp chới phong ba

 

em về vùng không gió
tôi níu phù du đã già
úp mặt cầu vồng không tuổi
nghe mùa mải miết xa

 

 

trên chiều rơi của gió

 

 tự vẽ chân dung mình
khi ngồi
trên chiều rơi
nghe gió hát nhịp buồn
hun hút
lòng sâu
rỗng toang hoang
ngày trắng như mất máu

 

nhắm mắt
vẽ em không hình hài
bằng sợi gió rơi
chiều âm vô cực

 

ĐÃ DẦN IM LẶNG IV

 

những bóng cây trần truồng nhảy múa trong ánh trăng mười sáu dàn dụa trên khung trắng, hầm hập tràn trề, những tiếng nói bị nung chảy trên tay, va vào nhau ngọt như hơi thở của em hòa tan như viên giảm đau trước khi tôi kịp chạm vào, chỉ còn tiếng ve nhưng nhức trôi trên nền toan trắng vào vô tận mùa hè


những bông mây đang nở hoa trên cao, chờ đợi đột quỵ của mùa mưa mới bằng ánh mắt mê sảng trong lớp lớp mù hơi nước, mây bước ra như từ cổ tích, trò chơi cút bắt không còn dành cho đứa trẻ không kịp lớn, mãi mãi làm sao anh có thể tìm ra em sau tất cả những khốc liệt cuộc người


trong bóng trăng dị mộng với những cơn gió mang lửa mặt trời, em đã mê sảng bằng những thập kỉ nói mớ, những câu nói đúc trong khuôn được quăng bừa bãi trong học bàn , hô to những khẩu hiệu đã lỗi mốt, nỗi buồn đã lên men sau những mùa chín nẫu, hợp chất say nồng không phải ai cũng muốn nếm thử, ế ẩm tan theo cơn lạnh bất lực cuốn gói ra đi từ mùa đông trước


đêm mất ngủ triệu hồi những khúc vô thanh, chảy loang ra như lớp nước nguồn giữa hai quyển manti hối hả dâng từng giọt cuối cùng chúng ta đã nhớ về nhau trong những giọt cuối cùng hối hả chảy mặn đắng như giọt mật trái cây từ thuở hư vô, rốt cùng cũng chỉ còn đêm trẫm mình trong ánh trăng lọc qua màu lửa .

 

 

PHƯƠNG UY

(Tháng 5 -2015)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười Một 20149:15 CH(Xem: 30990)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 2)
01 Tháng Mười Một 20149:13 CH(Xem: 29863)
Hội Luận Truyền Thông với Blogger Điếu Cày 31/10/2014 (PHẦN 1)
30 Tháng Mười 20145:03 CH(Xem: 36243)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Với lối viết bình dị, nhưng truyện của Nguyễn Trung ghi lại trong tâm tư người đọc sự hoài niệm về thời gian đã mất, và cuộc sống vẫn luôn là một diệu kỳ đáng sống bởi tình người. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những tác phẩm của Nguyễn Trung.
30 Tháng Mười 20144:56 CH(Xem: 32312)
Tôi không nhìn thấy gì nhưng các giác quan trên cơ thể tôi đều cảm thấy sự hiện diện của cái bóng ma gớm ghiếc đó. Tôi ngửi thấy cả mùi hôi hám của những miếng thịt mắc trong những chiếc răng khổng lồ đó. Cái miệng của nó không dài như loài cá sấu, cũng không cong cong như mỏ của loài kền kền chốn sa mạc.
30 Tháng Mười 20145:13 SA(Xem: 32169)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
30 Tháng Mười 20145:03 SA(Xem: 32772)
Trọng Nghĩa và Mộng Lan phỏng vấn Đặng Hiền trong Chương Trình Bước Vườn Thơ của đài TV 57.3 vào tháng 6 năm 2011.
29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 34234)
bước ra từ quán nhậu người đàn bà tháo giày bước vào đêm chân giẫm mảnh sành cơn say phủ đầy nước mắt
26 Tháng Mười 20144:44 CH(Xem: 32414)
Mỗi người tự vẽ chính mình khác biệt méo mó chân dung nguệch ngoạc vòng đôi mắt lấp ló sợ hải giữa thần tượng rỗng (HLNT)
26 Tháng Mười 20144:05 CH(Xem: 34710)
thứ lương tâm mang nhãn hiệu ẩm mốc không thời hạn sử dụng rồi hát " quê hương là con diều biếc" tuổi thơ đã chảy trên đồng bốc mùi như nỗi buồn để lâu ngày trong vại nước
25 Tháng Mười 20141:51 SA(Xem: 31767)
ngày tuột dưới chân em. ánh sáng di quan vẽ ngoằn ngoèo kí tự trên nền trời chỉ vân xám bạch. lời sấm tội rĩ rền hoàng hôn không rõ ràng ngữ nghĩa. đôi chân em chênh vênh... không đỡ nổi một ngày.