- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHƯƠNG, VỠ… VẾT CHÀM LƯNG GIÓ

14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31970)

THO pHUONG 1
Hà Duy Phương - SG 2015

 

 

VỠ

 

trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức

bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa

tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng

tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh

 

cơn mưa bất ngờ ôm lòng đêm phủ dụ

trút sâu vào tôi muôn giọt kinh cầu

như đang bắt đầu không tin vào định mệnh

tôi ôm mưa trái phá băng xuyên vùng lặng im

lấn tìm đất chết

 

hồn ngựa non mấy mùa giông bão

hí lộng thơ ngây

đêm buồn nhớ vòm trời nắng trong màu sữa mẹ

tôi nghe tôi vỡ trên ngọn đồi ký ức

 

tiếng vó rụng rời theo mưa

 

 

HDP

 

VÔ CÙNG

 

 

là tình anh dịu dàng

khi đêm thả những lời nguyện cầu mơn man nếp tóc

nụ hôn xa

- chiếc nơ gió cài lên tuổi hồng

đêm Thánh vô cùng

vô cùng giấc em an miên

 

là bình yên ngún cháy

ký ức huyền băng

nụ hôn đẫm nước

em ướt tràn lửa lạnh long lanh

con đường dạ quang

- hồng ân bóng tối

người đàn ông dùng lửa thắp gió

đêm Thánh vô cùng

vô cùng bước anh

 

là trắng ấm mùa yêu

dòng sông bay

con thuyền ủ gió

Ngôi Lời chờ đợi

tròng trành cánh buồm vực sâu

điên mơ căng tình trên môi Chúa

đêm Thánh vô cùng

vô cùng ước vọng câm

 

là con đường huyền băng

Tình Yêu khởi xuyên tháng ngày vành đai giấc lặng

 

là ký ức trở gió lộn về

trên thân người

câu kinh chới chới

 

là muôn đêm Thánh vô cùng

vô cùng

vô cùng

vô cùng...

 

khi ta yêu nhau

 

HDP

 

 

 

DẤU LẶNG BAN MÊ

 

 

Ban Mê trong trong ngày gió nhẹ

sớm mai hồng lên mí lá

mắt em xanh màu mắt nắng xa

 

cơn mưa lạc đàn rắc sợi long lanh

Quán Văn dịu êm dệt mềm nhung nhớ

trải vào lặng yên một chỗ ngồi bỏ lỡ

ly cafe buồn nghe gió thở hồn nhiên

 

"luôn luôn, anh luôn luôn lùi vào chiều hôm

về phía hoàng hôn xóa mờ những pho tượng"(*)

có nẻo đường thơm hương

gọi bước chân em dưới trời chiều phẳng lắng

có tình ai vấn vương

âm mê đời - dấu lặng

 

nụ hôn ta nửa vời căng gió

đêm Ban Mê đất nồng dấy đỏ

hương tình sâu hay hương môi nhau ?

Ban Mê ơi anh gửi hồn cho gió

theo dấu em về buông vó lặng thiên thu

 

tình ta lặng dấu mê mù

 

HDP

 

(*):

"Always, always you recede through the evenings

towards where the twilight goes erasing statues"

(We Have Lost Even - Pablo Neruda)

 

 

BÀN TAY ẢO ẢNH

 

 

đêm nàng chặt đứt bàn tay

bờ tường rêu phún máu

có một linh hồn đã thắt cổ trên cao

 

nơi khoảng trời ấy

nhiều lần tôi đã thấy

những ngón tay đàn bà vờn trong rêu mướt máu

gạch đá lao xao đúc gợn muôn âm trào

trước mắt tôi

tường vôi dựng sóng

 

tôi không thể nhớ đêm đó đêm nào

và người đàn bà rồi đã bỏ đi đâu

bàn tay rêu run mãi ngón sầu

nhễu tràn tôi cơn mộng máu

những ngón tay xanh cứ đỏ chìm ảnh ảo

người đàn bà biền biệt ra đi

trong tôi còn gì?

 

tôi còn thấy gì

ngoài bức tường dựng sóng hư vô

kể từ đêm linh hồn tôi thắt cổ?

 

bàn tay nàng bỏ lại

rưới máu bờ rêu đau

những ngón tay lửa đùa

bùng tôi lên

ngọn

 

sống-còn-ảo-ảnh

 

HDP

 

TRONG MÊNH MÔNG, MÙA XUÂN GÃY KHÚC

 

ánh đèn ửng vàng má đêm

gió kẻ viền môi bóng tối

mắt tình buồn

trong chân dung bay...

 

bay lên

bay lên cánh cung

thịt da không kẽ hở

tôi thấy rồi

những lằn gân bỡ ngỡ

 

êm ru đường bay

máu chảy

tên người...

 

Xuân mơ hồ vén màn sương quá khứ

ký ức vãng lai qua những nách gai đời

hồn tôi mây trắng...

 

trong tôi đang là mùa Đông

rũ đâm nhánh cành trơ lá

có cánh chim vụt qua

rồi mất hút nơi lùm cây lạ

 

đánh rơi tiếng hót muôn trùng...

 

trong nổi trôi những phận người lận đận

tôi thấy tôi lách nhánh phao đời

tình giăng lưới trong mắt mùa ẩn nhẫn

mênh mông ân cần

 

sóng gió ôm tôi...

 

(SG 02/2015)

HDP

 

 

THÁNG 4

 

 

không có lời nguyện cầu nào trên gác chuông

- tôi đã trèo lên đó

chỉ có tiếng con người

thánh thót giọng chim muông

 

lò cò trong giấc mơ tôi

con chim sẻ què chân bên thềm nắng

cái nắng chói chang

cái nắng võ vàng

tháng 4

mặt trời mù

nhiều giấc mộng khập khiễng

lang thang

 

chẳng thể nói lên được điều gì

câu Thơ chống gậy lần từng bước tối

chẳng thể có riêng một điều gì

Gôn-gô-tha

đồi gió đỏ bầm

cơn mơ chống tội...

 

 

HDP

 

 

MẶT TRỜI HƯ ẢO

 

(cho Tuyết Chi)

 

 

mặt trời chẳng chịu lặn hướng Đông

và em,

cứ buồn như thế

đêm sút bản lề

Tây phương anh

 

tay em với tìm ảo ảnh

chạm chai vodka

thủy tinh gõ vào thịt da

vỡ âm buồn chếnh choáng

mông lung ngón tình dậy men

ngát ngời hương đau quấn quyện

bình minh trinh nguyên

chấp chới cõi bờ hư ảo

 

em

- mặt trời

mọc nắng phương Tây

 

 

HDP

 

NHỮNG CHUYẾN XE ĐỜI

 

(ghi trên chuyến xe đêm BM-SG, 02/2015)

 

 

nuốt cả con đường, bầu trời và những ngôi sao khuya

chuyến xe đời trĩu nặng

lòng đêm bội thực

lối gió đường mây

 

chẳng có gì ngoài những vòng quay

cho mặt đất gọi tên con đường

tôi nghe mùi hương của bụi

ngấm từ chiêm bao

 

chẳng có gì để gửi để trao

những chuyến xe từng hồi lên/xuống dốc

đời cứ vui như vầng trăng mới mọc

và con đường cứ nuốt bụi trăm năm

 

có những nẻo về xa ngái

chuyến xe tôi nuốt đêm tôi

 

âm thầm

 

 

HDP

 

VẾT CHÀM TRÊN LƯNG GIÓ

 

(với DL)

 

muốn nói gì đó với đêm

bất chợt vầng trăng lấp ló

tôi - bóng chàm

mờ câm trên lưng gió

lọt vào lặng im...

 

biết nói gì với đêm

trong muôn trùng sục sôi

nhớ thương tốc lòng cuộn sóng

trong xiết cuồng mênh mông

một đời tôi ngốn bão

 

bóng tôi nhìn tôi ngậm miệng

ú ớ gì đó với đêm

dưới ánh trăng thanh

tôi bỗng thấy vết mờ trên lưng gió

rõ nét hình thù

 

một lưỡi tên xanh!

 

HÀ DUY PHƯƠNG

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34248)
t ôi rượt mặt trời về bên kia núi hoàng hôn vỡ buồn bật khóc thơ ngây tôi thấy em của những ngày ngơ ngác nơi cuối trời hoan lạc tàn phai
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35774)
N hư những giọt mưa từ trời muôn đời tìm về đất Ta tìm nhau Sài Gòn nỗi nhớ giăng mây Em giấu mưa đầy mắt
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 33711)
S au khi mẹ cô bỏ mấy chị em cô và cha cô đi theo tiếng gọi thăm thẳm của núi xa. Cô lại càng khát khao thấy núi. Cô giận mẹ. Nhưng Cô không thể hiểu cha. Người đàn ông của đồng bằng đơn giản , phẳng lặng đó không hề oán trách, hận thù người đàn bà đã nhẫn tâm từ bỏ gia đình. Cha gói ghém hành trang, dắt 2 chị em cô đi tìm mẹ.
28 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 35681)
“Bỏ Đảng hay là bỏ con Lan?”. Ông Kí trừng mắt nhìn thằng Rừng . Đời thằng Rừng chỉ có hai người mà nó thương yêu nhất . Đó là ông Sáu và con Lan . Ông Sáu thì chết rồi . Còn con Lan, chồng không về, mà cái bụng cứ lùm lùm ngày càng to biểu nó bỏ sao đành, vả lại như lời ông Kí nói . Cái chính trị ấy đâu phải là của nó . Nó là rừng, là mủ chai, là trái ư .. Thôi thì cứ cởi bỏ cái áo xã đội trưởng, mà dẫn con Lan về ngôi nhà cũ sinh sống. 
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 60244)
Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ sụp đổ qua ba giai đọan trong vòng ba năm tới và chế độ của nó sẽ cáo chung vào năm 2016, theo tạp chí Frontline của Hương Cảng, một tờ báo tập trung phân tích tình hình chính trị Hoa lục.
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 40348)
Chưa khi nào, từ lúc vung khẩu hiệu Hữu nghị Việt-Trung, Đảng cầm quyền ngậm đắng nuốt cay 16 chữ vàng như lúc này. Bao nhiêu khiếp nhược quỵ lụy dâng đất dâng thác với ôm hôn thắm thiết, vô ích. Đàn áp dân biểu tình chống Tàu để chứng tỏ hòa hiếu, vô ích. Gửi sĩ quan Việt sang cho Bắc Kinh tập huấn, ưu tiên các dự án thầu cho công ty Trung quốc, ngay cả chấp nhận điều kiện mai hậu nguy hiểm: cho phép Hoa kiều sinh sống đông đúc không cần chiếu khán trong các đặc khu, vẫn vô ích .
19 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 31800)
C ửu Long Cạn Dòng Biển Đông Dậy Sóng được Nxb Văn Nghệ phát hành tại Hoa Kỳ lần đầu tiên năm 2000, đây là lần tái bản thứ ba ở hải ngoại nhưng là lần đầu tiên có sự hợp tác của một nhà xuất bản trong nước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29986)
Lúc này, đám đông xuất hiện ở các con đường đã nhiều hơn. Họ đang cần cái gì đó để giải tỏa, cần một cái gì đó để đập phá, thể hiện sức mạnh của mình. Vừa chạy vừa điểm lại các sự kiện, Văn nhắc tôi rằng phần lớn những người có vẻ như chỉ huy, hướng dẫn mọi người, đều chạy trên các xe có biển số 36 – số Thanh Hóa. Tôi sực nhớ đến một người bạn ở Bình Dương đã nhắn tin nói với tôi về các cuộc bạo động xảy ra, một cách buồn phiền rằng “người Bình Dương không tệ như vậy, phần lớn các người gây bạo loạn đều đi xe số ba mươi mấy”. Quả là như vậy thật. Những người chạy trên những chiếc xe có số như 36, đều trang bị kỹ lưỡng bằng ống sắt, xà beng, cờ trống… như một cách có tính toán trước.
15 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 29779)
L úc 10g sáng ngày 14/5, Tôi cùng 2 người bạn là Thiên Văn và Phạm Thy quyết định chạy xuống khu Gò Vấp, gần Lái Thiêu, khi nghe nghe tin các công ty ở khu Tân Thới Hiệp bắt đầu có đình công. E rằng sẽ có đập phá và bạo động, chúng tôi không dám mang theo nhiều máy móc, chủ yếu là mang theo sự liều lĩnh, để tìm hiểu vì sao lại có những chuyện đập phá và cướp bóc như trên các trang mạng xã hội mô tả.
14 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 34688)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Hoàng Hải Lâm, sinh năm 1979, hiện đang sống và làm việc tại Quảng Trị, Việt Nam, đã có một số truyện ngắn đăng trên báo Văn nghệ, Lao động, Tiền Phong.... Với lối viết lạnh, khô khốc, truyện ngắn “Sông Tô Châu” của Hoàng Hải Lâm như vết cắt sâu về nỗi bất hạnh và đớn đau…Xin mời quí bạn đọc cùng chúng tôi đi vào không gian truyện "Sông Tô Châu". (Tạp Chí Hợp Lưu)