- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN VĂN ĐÔN

02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 36005)

NguyenVanDonBW 2-2014

Nguyễn Văn Đôn - Tây Ninh 2014


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh, là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

Mặc định

 

 

Con gà xé vỏ quả trứng chui ra

mặc định cái nhìn đầu tiên nhận mẹ

 

Con chó chẳng phân biệt được màu xanh với màu đỏ

nên mặc định cái mũi, đôi tai nhận chủ

 

Và tôi mặc định cái nhìn đầu tiên về một bài thơ

nó có vần, nhịp như những đứa trẻ vỗ tay hát

và chẳng bao giờ thắc mắc

thế nào là một bài thơ tự do ?

 

 

Triều Đỏ

 

 

Con ngựa gỗ thành Troy

ăn thịt rừng

uống rượu cần

khật khưỡng

 

Rượu hết

thịt hết

nó cạp miệng vào lòng đất

gào vang

 

Bauxite ! Bauxite !

 

Người anh hùng Đam San đã chết

nơi khu rừng Sáp Đen nhão như bùn nước

và giờ đây

 

con ngựa gỗ thành Troy ói trào

triều đỏ lênh láng mắt.

 

 
 

Bốn rưỡi chiều

 

Nơi quán cà phê ngã tư đường quen thuộc

những câu chuyện không đầu không cuôi

về mủ cao su, mía, mì rớt giá

về buôn bán ế ẩm

những tiếng thở dài

chợt ngưng

 

Những ánh mắt, đôi tai hướng lên cái màn hình ti vi treo ở góc tường

rồi lại nhìn xuống tay mình dò dẫm

những dãy số được đọc đi đọc lại

 

Có tiếng ồ lên tiếng nuối

xen lẫn tiếng chửi thề rồi

tất cả bị vo tròn trên tay

bị ném ra vệ đường

lăn lóc

 

Nhà thơ nhấp một ngụm cà phê

rít một hơi thuốc

ngã lưng

nhìn khói thuốc vẽ vòng

lơ đãng

 

“ Dù sao nó cũng sống trọn một ngày

hơn những bài thơ…”

 



69

 


Hắn lẳng lặng viết lên tờ giấy trắng con số 69

To

Đậm

Màu đỏ và

 

Xoay từ từ ngược chiều kim đồng hồ

và quan sát

 

Xoay từ từ thuận chiều kim đồng hồ

và quan sát

 

Bất giác hắn cười khằng khặc

“ Ra vậy ! “

 

Tháng chín

người ta vẫn ra rả tung hô về con số 69.

 

 

NGUYỄN VĂN ĐÔN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31549)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32375)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32290)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34252)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34310)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 33832)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36263)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 31821)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 31872)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32185)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý