- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN VĂN ĐÔN

02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 36598)

NguyenVanDonBW 2-2014

Nguyễn Văn Đôn - Tây Ninh 2014


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh, là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

Mặc định

 

 

Con gà xé vỏ quả trứng chui ra

mặc định cái nhìn đầu tiên nhận mẹ

 

Con chó chẳng phân biệt được màu xanh với màu đỏ

nên mặc định cái mũi, đôi tai nhận chủ

 

Và tôi mặc định cái nhìn đầu tiên về một bài thơ

nó có vần, nhịp như những đứa trẻ vỗ tay hát

và chẳng bao giờ thắc mắc

thế nào là một bài thơ tự do ?

 

 

Triều Đỏ

 

 

Con ngựa gỗ thành Troy

ăn thịt rừng

uống rượu cần

khật khưỡng

 

Rượu hết

thịt hết

nó cạp miệng vào lòng đất

gào vang

 

Bauxite ! Bauxite !

 

Người anh hùng Đam San đã chết

nơi khu rừng Sáp Đen nhão như bùn nước

và giờ đây

 

con ngựa gỗ thành Troy ói trào

triều đỏ lênh láng mắt.

 

 
 

Bốn rưỡi chiều

 

Nơi quán cà phê ngã tư đường quen thuộc

những câu chuyện không đầu không cuôi

về mủ cao su, mía, mì rớt giá

về buôn bán ế ẩm

những tiếng thở dài

chợt ngưng

 

Những ánh mắt, đôi tai hướng lên cái màn hình ti vi treo ở góc tường

rồi lại nhìn xuống tay mình dò dẫm

những dãy số được đọc đi đọc lại

 

Có tiếng ồ lên tiếng nuối

xen lẫn tiếng chửi thề rồi

tất cả bị vo tròn trên tay

bị ném ra vệ đường

lăn lóc

 

Nhà thơ nhấp một ngụm cà phê

rít một hơi thuốc

ngã lưng

nhìn khói thuốc vẽ vòng

lơ đãng

 

“ Dù sao nó cũng sống trọn một ngày

hơn những bài thơ…”

 



69

 


Hắn lẳng lặng viết lên tờ giấy trắng con số 69

To

Đậm

Màu đỏ và

 

Xoay từ từ ngược chiều kim đồng hồ

và quan sát

 

Xoay từ từ thuận chiều kim đồng hồ

và quan sát

 

Bất giác hắn cười khằng khặc

“ Ra vậy ! “

 

Tháng chín

người ta vẫn ra rả tung hô về con số 69.

 

 

NGUYỄN VĂN ĐÔN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 20142:24 SA(Xem: 33611)
Thế giới của chúng tôi đang lộn ngược những con chữ đầu mương nước chưa kịp ráo khô bỏng trong mắt mẹ mùa phượng cháy còng con đi qua tháng đời như những bức thư không có số phận
21 Tháng Mười Hai 201412:37 SA(Xem: 31747)
có khi lòng bỗng hoang mang nhìn mây. mây xám. mưa giăng mịt mù tưởng lòng trải với thiên thu ngờ đâu lòng cũng thiên thu quan hoài
21 Tháng Mười Hai 201412:28 SA(Xem: 31024)
Rỗng, vì điểm lại, từ hồi tôi biết đến giờ, từ hồi cụ ngoại tôi còn sống đến giờ, cả họ nhà tôi, chưa ai có được một mối tình đầu bạc răng long, chung thủy một lòng, nồng nàn như nhất để tôi có dịp nắc nở ghen thầm và mơ thầm.
21 Tháng Mười Hai 201412:20 SA(Xem: 32123)
trí tưởng tôi đóng khung bầu trời nhìn thấy con mắt ẩn dụ ngổn ngang ảo giác chảy tràn xuống tận cùng âm vực giọng nói
21 Tháng Mười Hai 201412:05 SA(Xem: 34448)
Đêm pháo hoa, tôi ra đường. Mẹ tôi bảo hãy ở nhà. Tôi nói với mẹ rằng muốn đổi gió. Mẹ tôi im lặng, bà vẫn muốn tôi ở nhà. Hôm nay có bắn pháo hoa – lời của tôi. Pháo hoa, là thuốc súng và tiếng nổ - Lời của mẹ.
20 Tháng Mười Hai 201411:41 CH(Xem: 32522)
Tân ngồi đối diện với viên sĩ quan mang quân hàm đại úy của quân đội nhân dân, anh lơ đãng nhìn khuôn mặt khắc khổ của cán bộ trước mặt, đang chăm chú đọc mấy tờ giấy vở học trò mà lướt mắt nhìn qua anh biết là tờ khai lý lịch của anh, tay áo trái được giắt vào thắt lưng vì tay trái anh ta cụt mất từ vai. Từ những ngày đầu tiên vào trại, tất cả trại viên phải miệt mài viết bản tự khai về lý lịch, viết đi viết lại…
15 Tháng Mười Hai 201412:09 SA(Xem: 36905)
Thương em nửa tháng mười hai U huyền nhuốm bệnh rối bời giấc xuân Mắt hoen lệ ngọc vương buồn Môi run khép mở cội nguồn linh thiêng
15 Tháng Mười Hai 201412:01 SA(Xem: 34175)
khi tôi đứng hát cùng lê uyên bỗng nhớ tới lộc cùm cụp râu mép giọng khàn khào theo em xuống phố trưa nay
14 Tháng Mười Hai 20146:01 CH(Xem: 32569)
Khi đứng một mình trong mù sương, không có một bàn tay, một bờ vai, một tiếng nói bên cạnh để khẳng định phương hướng, hay ngay cả mùi hương hoa cỏ mục để biết tọa độ của không gian và thế giới nơi mình đang đứng, người ta luôn có đôi chút phân vân: - Có những con đường không, bên ngoài mù sương?
14 Tháng Mười Hai 20145:54 CH(Xem: 31187)
dăm ngón tay tháng ngày đặt hờ lên da thịt hằn học kỷ niệm lần mò tìm lại những dấu vết vất vưởng hạnh phúc