- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Bài Thơ Của Thư

19 Tháng Mười 20141:12 SA(Xem: 49894)

NgHoangAnhThu-2014-bw
Nguyễn Hoàng Anh Thư -Huế 2014

 

Với em

Không phải em đói
chỉ là giấc mơ chưa đi hết chặng
đã ngủ quên bên mương suối
ừ, đã bảo em
cứ mơ đi
mơ cho đến khi hoàng hôn nhỏ ròng vào mắt
nén cho thật chặt
chén cơm và quả trứng thật dằn
em ném vào bài thơ tôi
đau
nứt lằn ngày gió xiêu xiêu
đèn xám xanh rêu
nhọc nhằn xanh rêu
lòng người xanh rêu
dòng nước đã chảy đi cơn đau cũ
đường đi học xa hơn ngày mưa lũ
em đi
vào giấc mơ có loài hoa đêm nở trên mi
chẳng có mặt trời
ông mặt trời đã rụng
và em hát
nếm trên môi mặn chát
giọt mồ hôi mẹ sót lại hôm qua
về phía bên kia
không còn lại gì
không một lời nào
như em
giấu trong ngày mưa cũ mèm
ừ em chẳng hiểu
chỉ nghe mưa
mài mòn đá triền miên

 


Thấy từ một trang


Nỗi nghi ngờ vừa va nhau
trên một chuyến tàu
năm nay mùa mưa đến muộn
lũ mối nằm chờ trong đụn đất tránh dông
những ngọn lửa tịch biên những cánh đồng
và máu
tôi thấy những linh hồn tìm nơi nương náu
trong cơn bão
tôi vừa thấy những con người ở đây
mới hôm qua hôm nay và trong những thế kỉ gầy
guộc cái nhìn dừng lại lưng chừng hốc mắt
như những cái vòi hút chưa ráo mực nuốt chửng tờ giấy trắng

Tôi vừa thấy những tội lỗi chạm nhau
giữa ngã ba xa lộ
những xác chết ngồi khóc mùi mẫn
lập đàn cầu siêu và tụng niệm cuộc đời

 

 

Những gương mặt hình tròn


Những gương mặt thon thon
những gương mặt tròn tròn
tựa hồ như những hạt cơm nguội
chúng cần sấy hong để giòn tan qua một ngày mới
( chỉ mong đủ cơn no đặt đầy trên hai bàn tay)
tôi nhìn
những gương mặt thon thon
những gương mặt tròn tròn
diễn và thuyết trong một cái vòng
bóng chồng lên bóng

Thế rồi những gương mặt thon thon
ngày ngày bước qua những hình tròn
ngụy biện trong đám mốc rỉ mòn từ men lam gốm sứ
chúng nhìn đó là thứ
bản đồ cuộc sống hình tròn

Những gương mặt tròn tròn
xoay và liếc
cắt trầm tích thời gian
những gương mặt có mắt
và con ngươi đang đang bận cắt
những lớp từ tử tế (dù có sai chính tả)

Những gương mặt thon thon
những gương mặt tròn tròn
chảy dài theo lời ngóng mòn cơn khát
từ tấm bản đồ hình tròn

 
Ngọn gió la đà


Dấu hiệu miễn phí trong nền văn minh của chúng tôi
là gió
chúng chuyển động liên tục
tôi thấy sự tự do
rơi ngoài tâm bão
và cuốn
chúng tôi đã ngửi được
mùi thơm của trà
ướp hương trong giọt sương sớm
tất nhiên có nắng
của mùa thu
vàng dịu

Và chúng tôi đã đi qua
ngàn ngạt cánh đồng
đầy gió
cả những câu trả lời bỏ ngỏ
có những con trâu ngơ ngác trốc những gốc rạ trắng phau
gió đỏ nhàu
rỉ màu bùn non nhào nặn từng con chữ
con dê đi học
con cóc ở nhà
lũ lợn ê a
tợp tợp trên cái máng lợn sứt
có bà hoàng hậu
ngâm nga những bài thơ về con cò quá vãng
những ngọn tre khô khắt phía cuối đường làng
và gió lan
nỗi nhớ viền vạnh tuổi ấu thơ mon men miền lạ
gió la đà
tiếng chuông rơi miền tục lụy
gió rơi
giã giã nhịp chày
và hát
" phất phơ trúc mọc trăng tà"

 


Nó là ai hả gió ?

 

mà nằm tròn trong một chữ O
nó cảm thấy an toàn trong
trong đường đi của những con rùa
không phải cái mai bạn thấy
nó nằm đơn độc trong đấy
và vẽ mái nhà
chấp nhận rủi ro
từ gió

Nó đấy
đang viết bài thơ trang trí
mà giọt mực bảo: đừng lãng phí lãng phí
hãy đứng dậy mà đi
nó cứ viết
cứ mài mực mải miết
có thể nó sẽ làm như vậy cho đến chết
nó hý hoáy phết lên cuộc đời vài nét
tấm tắc bảo: ừ hay
hay thật, như ngày xưa ai đó vỗ đùi đánh đét
nó nhìn
không phải ở ngoài kia
ngõ đêm đang vắng
nó nhìn đôi bàn chân
lua khua lắng lắng
dưới những chiếc lá vàng
nó tò mò và mở chữ O
nó đội lên mình chiếc mũ
và bắt đầu cuộc hành trình
lúc trời đang mưa

Ố ố là là

Con đường móc túi
lấy ra những chiếc lá vàng
khỏa nhẹ nhàng vào đường cong thu vừa uốn
quá nửa chặng trong bài hát của Thu Minh
ố ố là là
giữ bản nguyên
như là truyện Kiều
vừa được phổ nhạc ráp
[bản nhạc đu trên dây cáp]
mân mê số phận
trên những cái vô lăng
lòng vòng lòng vòng
như anh bán bánh bò mấy chục năm
nó cười ngoác miệng
khi nghe thượng đế nói
thiên đường ở trên mặt đất
chậc chậc
thế thì cuộc đời không còn vạ vật
cho đến hết mùa đông
nó cứ vậy
lòng vòng móc túi
khỏa đều trên những đường cong
những chiếc lá vàng
rơi
rơi
lạc đường về phố

 

Cứ thế la cà

Nó là một loài bói cá

la cà
rồi vắt vẻo trên chiếc kim phút của đồng hồ
gõ mấy tiếng rõ to
khi kim giây chưa kịp chạy
nó ngáy
ầm ầm rổn rảng và xòe đôi tay
[sự thật tiếng ngáy mà tôi nghe thấy]
nó đang mơ
chạm ngõ trên dòng sông trăng
nó bắt đầu định vị
dấu phẩy
đôi tai vẩy vẩy
trong mỗi câu ghi chép
nếm vị ngọt ngào từ viên kẹo có mùi thịt
béo ngậy
và sửa lại bộ quần áo xốc xếch
để tham dự bữa tiệc đêm
từ phía ngôi mộ gió
nó muốn đánh mất điều gì đấy
chẳng hiểu ra
và cứ thế la cà
tối lại tối mù mịt

 


Trục đối xứng của bài thơ

 

Bài thơ đi theo hình sin
của đồ thị hàm số lẻ
tâm đối xứng biến trục Ox thành chính nó
trải dài những câu chuyện hàng ngày
những câu chuyện dài về số phận
cong cong dáng hình sin
cuộc đời mải miết đi tìm
nghiệm số ẩn, âm, và cứ biến thiên qua gốc tọa độ
bài thơ ngu ngơ
lượn vòng lượn vòng
hình sin cắt

Bài thơ im bặt
những đường tiệm cận qua đôi mắt
tóe chùm pháo hoa như hôm nay
qua 30 điểm không ngừng tiếng vỗ tay
bài thơ rụng
dưới đống nợ nần của đám lá
chúng đang rơi lả tả
giữa đêm

Bài thơ phát hiện
những nghiệm số vẫn âm
trải dài theo tâm đối xứng
về câu chuyện dài của số phận
đang trượt về đoạn cuối hình sin

 

 

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 20259:16 CH(Xem: 3258)
PHIM “ĐỊA ĐẠO” của Đạo diễn BÙI THẠC CHUYÊN “Từ sau 1975 đến nay, Địa đạo Củ Chi được tô vẽ thành một biểu tượng chiến thắng và kích động lòng yêu nước trong nhân dân bằng văn chương, phim ảnh, mô hình, du lịch… nhằm mục đích tuyên truyền; và phim “Địa đạo…” có thể nói là một đỉnh cao của chiến dịch tuyền truyền đó góp phần tạo ra “Huyền thoại Địa đạo” ít có sự thật lịch sử, và đồng thời cũng tạo ra “cơn sốt” truyền thông” ghê gớm, tựa một “huyền thoại truyền thông” chưa từng có trong lịch sử điện ảnh Việt… Có thể nói, đó là điều đáng tiếc đáng kể đối với một bộ phim “bom tấn” được thực hiện nhằm chào mừng ngày 30 tháng 4 và 50 năm Thống nhất Đất nước. Với bộ phim “Địa đạo…”, những điều đáng tiếc nói trên cũng là sự thất vọng cho tài năng của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, đồng thời gửi gắm hy vọng anh sẽ có những sáng tạo nghệ thuật xứng đáng với nguồn lực khổng lồ mà nhân dân và quân đội dành cho những bộ phim lịch sử lớn mà anh đang ấp ủ!” TRẦN KHẢI.
16 Tháng Tư 20255:33 CH(Xem: 3400)
Ngày 29 tháng 4, tôi nhờ chú em con bà cô chở ra bến Bạch Đằng, Saigon xem tình hình và thấy rất nhiều tàu kể cả chiếc Việt Nam Thương Tín, Trường Xuân, Tàu Hải Quân, trong số này có một số tàu đánh cá của một công ty Đức, to rộng rãi và bằng sắt đàng hoàng. Trở về nhà, tôi hối Ba đi trước với chú em. Hai chú cháu lọt được vào căn cứ Hải Quân và đi theo họ. Riêng tôi còn lần khân ở lại, hy vọng đến phút chót có thể gặp lại được Quỳnh Hoa, người yêu đầu đời của mình, nhưng phép lạ không xẩy ra.
16 Tháng Tư 20254:33 CH(Xem: 3424)
miên man nắng dọi qua đèo / đường sông mấy nhánh hoa leo vào lòng / nhủ thầm đừng có mùa đông / kẻo lưng em đậy kín bưng tóc dài
16 Tháng Tư 20253:38 CH(Xem: 4405)
Tuổi đã về chiều. Cải tuổi dần hiểu đời sâu đậm hơn trong tháng ngày còn lại bên đời, để biết mình không còn trẻ nữa và thời gian ngắn dần lại. / Năm ngày trước. Buổi sáng thức dậy tôi bỗng bị choáng váng cả đầu. Có lẽ là do huyết áp tăng sao?/ Tôi cố nhớ, mình đã không ăn thức ăn nhiều đạm và nước chấm mặn quá thì không thể do huyết áp. / Nhưng tôi cũng uống một viên huyết áp, cộng một viên trợ tim, rồi cho rằng mình ổn nên đi ra đường cùng con cháu. Khi về nhà tôi nấu cơm cho các cháu, tôi giặt và phơi đồ rồi lau nhà và bưng chậu, đem hoa đi phơi, đi tưới. Tôi nghĩ chắc sẽ không sao đâu! / Cho đến khi tôi thắp hương lạy Phật thì đầu óc bỗng quay cuồng và tôi té xuống dưới đất bất lực không ngẩng lên được, phải điện thoại cho con gái về. Và nó đưa tôi đi bịnh viện.
16 Tháng Tư 20253:29 CH(Xem: 3631)
Tiếng chuông nhà thờ đã chìm sâu vào giấc ngủ / để lại những khoảng trống / đầy vết bụi thời gian / những giọt nước mắt hòa chung dòng máu Thánh nơi đây / giờ chỉ còn rêu xanh phủ kín / mọc từ vết thương xưa
16 Tháng Tư 20252:23 SA(Xem: 4194)
Em vẫn đợi hoài, mà chẳng thấy… Thơ của anh . Chắc khó lắm sao ? Người ta bảo : làm….thơ dễ lắm ! Anh làm…đi ! Hãy cố lên nào .
15 Tháng Tư 202511:27 CH(Xem: 3448)
Tôi đã trở lại Mỹ vừa tròn một tháng, sau chuyến về thăm quê hương dài ngày. Cưỡi mây lướt gió, tổng cộng hơn 20 tiếng đồng hồ, suốt chặng đường dài nửa vòng trái đất, chỉ một lần chuyển máy bay ở Đài-Bắc, Đài-Loan. Với tuổi đời khá cao, giờ giấc khác biệt, nên tôi cần một thời gian điều chỉnh để sống lại đời bình thường. Quê hương tuy xa rồi nhưng vẫn còn đó. Những ghi nhận, những suy tư, cảm xúc; những tao ngộ khó quên; những ước mong đã thành hiện thực; vẫn còn đây, còn trong trí tưởng, chưa phai mờ. Lòng tôi chất đầy luyến lưu thương nhớ khi rời xa và hòa quyện với những niềm vui khó tả. Đôi lúc tôi tự trách: đã một tháng trôi qua mà đầu óc còn mơ mơ màng màng, mgười bồng bềnh như đi trên mây, ngẩn ngơ ngơ ngẩn; đáng tiếc nhất là chưa ghi lại một dòng chữ nào, chưa đem tâm tình trải dài trên trang giấy.
15 Tháng Tư 202510:49 CH(Xem: 4356)
Trước mắt tôi là hình ảnh chị Vân Anh, một người phụ nữ đẹp, thành đạt. Chị vừa bước vào tuổi ngũ thập, dáng người nữ tính, nhanh nhẹn hoạt bát, đôi mắt đẹp toát lên vẻ thông minh, điềm đạm. Chị là người mẹ đơn thân, nuôi con từ khi 25 tuổi đến bây giờ. Các con của chị đã trưởng thành, các cháu cũng đã trên dưới tam thập rồi!
12 Tháng Tư 20251:19 SA(Xem: 4189)
Là lời thơ của những buổi chiều/ Những đêm cô đơn / Những tiếng cười từ ngày cũ / Bỗng dưng mọi chuyện không còn cần thiết .
02 Tháng Tư 202512:14 SA(Xem: 4042)
“Cô ta chủ động tới gõ cửa phòng đạo diễn làm gì nhỉ?” Hắn gắng giữ phép lịch sự, mời cô ta vào phòng. Sau vài câu hỏi han xã giao, cô gái thành thực bày tỏ nguyện vọng vào vai chính, bởi cô rất thích kịch bản này, vai diễn này. “Em tin rằng em sẽ đóng tốt vai chính, bởi em tìm thấy trong đó tâm sự, và cả số phận của bản thân em…”.