Thiếu nữ - tranh Nguyên Khai
Chùm thơ Lữ Thị Mai
Son
I.
Nàng trở gót trong mùi hương điên loạn
buổi hè huyết dụ sặc hơi son
vài thiếu nữ đành nói lời trăn trối
nỗi ngây thơ chưa kịp giãi bày
nàng bỏ mặc
môi khô
giã biệt những nụ cười tô vẽ
bỏ loài người buồn vui chật vật
nàng đi tìm ngôn từ mười lăm
thuở ấy
tự đỉnh chiều áp thấp
mỏm vực mưa ai đó gieo mình
một màu sắc nhọn như đinh
trổ vào lênh loang nhớ
nàng
trở gót giữa căn phòng nho nhỏ
con búp bê chưa kịp khóc bao giờ
vẫn nằm đó chờ tô vẽ
hóa kiếp vào hình bóng chủ nhân
nàng rót
nỗi đời phân vân
son môi bỗng thịnh hành
màu lửa.
Quán Lá
Trong tiếng thở dài của anh
ai đó đã lơ ngơ tìm đến
le lói như đốm thuyền
Quán Lá xa mù cát hoa
ta ngụp giữa mùi hương rất lạ
quả phi lao khô trôi trên sóng bạc đầu
cạnh Bến Thốc có quá nhiều gió chướng
lớp lớp cá chuồn khỏa lấp đại dương
bờ cõi thầm thì nỗi đau bạc nước
anh chú bé vạn chài xưa khuất
em kiêu kì viên ngọc trai đen
quặn thắt bởi nghìn năm biển mặn
tự nhủ lòng đôi ta còn lại
một đời hao kiệt mắt xanh
một đời tròng trành u uất
nửa khuya trong quán bảo nhau
nơi này để tiễn đưa nỗi buồn
bằng những cơn say dài rộng...
(Đồ Sơn, tháng 6)
Cuối
Em vẫn nằm bên cửa sổ
chờ anh mang về vài quả cherry
bức tường loang có con mèo mũi trắng
nằm thở khan cạnh khóm hoa quỳnh
chắc em cũng quên rồi
nếu anh không nhắc lại
chiếc áo màu mây hay tro nguội cuối trời
em đã đẹp với mỏi mòn dang dở
người đàn bà ngày ngày đi chợ sớm
người đàn ông chăm từng nhánh cây buồn
tách café tàng hình vị đắng
góc phố mình bằng lặng nghĩa trang
một nỗi đau chưa thoát vùng áy náy
một lặng câm không thể giãi bày
một tiếng chim nửa vời tha thiết
một dáng nằm êm êm
những người hàng xóm hỏi anh
em đi đâu bỏ lại lời sau cuối
và đêm đêm thêm con mèo trắng mũi
lạ hơi người vờn bóng trăng suông.
Lữ Thị Mai