- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Hoàng Xuân Sơn - Bình Phương

12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34047)

 

papyrus01-_phannguyen_psg-content

  tranh Phan Nguyên

 

bình phương

 

 

 

 nhớ rồi, các bạn nguyễn nam an, vũ thùy hạnh,

 đặng hiền, cao xuân huy, trịnh y thư

 

 

lũy thừa

ở phía xe đi

đường nhân bội số

phương quỳ rực hoa

nhớ chong con mắt nắng lòa

cali

vàng chút thịt da của đời

nghe dài tiếng gọi

à

 ơi !

con sóng rót đậm

nghìn khơi thở cùng

nghe-chiều-thấm-độ-vân-long

hạt cười lên nước chuỗi trùng phùng đeo

lạnh ngây

một áng sương đèo

lùa tay hứng vội

mùa theo bước

về

 

 

hoàng xuân sơn

cửu trùng không sáu

[quay lại san josé/montreal]

 

 

 

 

chuyện thường

 nhớ Cao Xuân Huy

 

hôm qua thấy bạn về cười

cụng ly một cái hỏi đời ra răng?

thì đời vẫn sống nhăn răng

từ bạn đi mất nhì nhằng tới lui

buồn. thì cứ nhe răng cười

mà vui cũng đã lệ rơi trùng trùng

 

 

hoàng xuân sơn

tháng ba mười bốn

 

 

 

 

toàn phần

  ngày n của gió

 

thuần mẫn ở đâu

không có gì chen chân lọt vào sáng tinh ròng

đơn điệu. trên đồi trong rừng

những trái châu mở mắt đường về hố đạn

gom bi nằm huyện thẳm

ngày n. ngày n. suốt một đời có bao nhiêu ngày n

u mê rồng rắn chuỗi bi thảm tròng tréo hành vi

nhân tánh xác bươm cuộc tháo chạy rùng rùng

phương lũy

núi lửa bay trên hồ mặn

chạc thừng bện chặc hốc mắt

khô. và héo lụi

đỏ nhặm vải bụi kéo mịt khe tang

thuần mẫn ở đâu

nhân danh cuộc ngời táng mạng

 

và rồi biển chứng kiến

tất

 

Hoàng Xuân Sơn

17 dec. 2013

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33538)
t a đã đi ngang qua nhiều biển vẫy vùng suýt chết thằng đàn ông nhìn em ánh mắt màu mật ngọt giấu sau bản tình ca chiếc mặt nạ sau khi vẽ lên bầu trời vòng tròn của khói
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33813)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33524)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31714)
MKDSNM được phát hành vào một thời điểm rất ý nghĩa, ngay sau Hội nghị Thượng Đỉnh Mekong II / MRC Summit II vừa diễn ra tại Thành Phố Sài Gòn ngày 5 tháng 4, 2014. Hội nghị này đã được giới quan sát quốc tế và các nhà hoạt động môi sinh đánh giá như một thất bại về phía Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ sự phát triển bền vững hệ sinh thái Sông Mekong, và ĐBSCL, cũng là mạch sống của ngót 70 triệu cư dân sống trong lưu vực.
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36196)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
19 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34563)
Q ua một loạt truyện gởi đến độc giả Hợp Lưu gần như liêu trai và siêu thực, Uyên Lê tâm sự: “ Em chỉ thích viết về quê hương này, về Việt nam, có những điều đẹp như hoang đường ... Chỉ có yêu thật lòng người ta mới thấy cái đẹp của người mình yêu. Em viết về Phan Thiết và nước mắm rất nhiều, em cho đó là cái đẹp và tình! Em cũng viết nhiều về Huế… em không biết HL có thích chất tự tình quê hương đó của em không…” Chúng tôi xin gởi đến quí bạn đọc một bài viết về Phan Thiết của tác giả Uyên Lê.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37170)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32135)
Đ ồng hồ cũng dừng lại đối với những người phải bỏ nước ra đi, sau khi ông Trần Mai Hạnh và bạn bè của ông vào Sài Gòn. Họ ra đi từng đợt: đợt di tản, đợt thuyền nhân, đợt đoàn tụ gia đình, đợt H.Ọ Mỗi đợt ra đi mang theo một loại quê hương, và trong hoài niệm, không ai muốn thay đổi hình ảnh thân yêu ấy. Bạn bè, nhà cửa, phố xá, tên đường tên đất, cả đến ngôn ngữ trao đổi thường ngày...giống như một cuốn phim đột ngột bị đứt, ngưng lại, thành tĩnh vật.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37627)
T hế kỷ chúng tôi trót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư. {Bây giờ} Qua hai câu thơ đó Nguyên Sa đã diễn tả tâm trạng của thế hệ ông, thế hệ của những người trai trẻ ở miền Nam thời 1954-75, đã nuôi nhiều kỳ vọng cho tương lai đất nước, nhưng chẳng bao lâu đầy tuyệt vọng trong một quê hương khói lửa.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34549)
T ôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S móc nhau nối xích lại gần để biến dạng một hình lưỡi câu đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than