- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VẾT THƯƠNG ĐI QUA BÓNG TỐI

25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33573)

rung-2013-caylahoathan-content

 Cây Lá Hóa Thân - tranh Rừng


 

mặt nạ 1


Ta đã đi ngang qua nhiều biển

vẫy vùng suýt chết

thằng đàn ông nhìn em ánh mắt màu mật ngọt

giấu sau bản tình ca chiếc mặt nạ

sau khi vẽ lên bầu trời vòng tròn của khói

 

người đàn ông yêu người đàn bà

sao phải mang mặt nạ?

chỉ một lần trong mưa

mặt nạ người tan rã

- em muốn ta mang mặt nạ đi đâu?

- ra khỏi xứ sở người buồn tẻ

- không ai yêu mình cả

- biển như là mặt nạ đang bơi

 

ta mang về chiếc mặt người

hồi ức ngày xa biển


lặng im

gõ và gõ

một ngón tay

lúc lắc chùm chìa khoá

sau đó chùi giọt nước mắt

đang lăn

 

có một chiếc mặt nạ đang cố giữ thăng bằng

 

Lê Vĩnh Tài



mặt nạ 2



Không phải dấu chân địa đàng

sáng nay có người ra khỏi nhà rất sớm

vì có người thức dậy sớm hơn

mang chiếc mặt nạ [buồn]

như khói…

 

mặt nạ

 

chữ m

chữ ă

chữ t

 

chữ n

chữ a

 

không sắc không huyền không dấu

những ngôn ngữ co dãn

như chú cá đang bơi

những ngôn ngữ chim trời

đang bay trên đầu lưỡi

 

anh muốn cắt ghép năm chữ cái từ m-ặ-t-n-ạ

làm năm bài thơ

dịu dàng mệt mỏi

nhưng con chữ duy nhất này

nó làm anh đánh vần không thành mặt nạ

anh đánh vần thành chữ mất nhau

có điều gì tan rã

có ngày gì chia xa

một con ngựa cứ phi đến

khi gục ngã

nỗi [buồn] mang gương mặt em

thành mặt nạ thời gian mệt mỏi

từng đêm từng đêm

mặt nạ [buồn] không ngủ với cơn mơ

chỉ một giọt rượu này

mặt nạ ơi say quá

nguyệch ngoạc những tấm bích chương

vẽ lên tường

mắt em ngày cung An Định

mặt nạ này

mặt nạ

hai mắt em là mặt trời

chùi vội

 

mặt nạ cười

mặt nạ

anh đớn đau những lời không nói

tuôn qua cổ họng như một tràng đạn

những câu thơ anh đọc cho em

quyền được rơi mặt nạ


Lê Vĩnh Tài

 

Ngang qua festival thơ, 2008

 tặng Phạm Nguyên Tường

 

Phải chịu đựng, chịu đựng, chịu đựng

những câu thơ này, những ngày tháng này

như vết thương khi ta đi qua bóng tối

 

phải chờ đợi, chờ đợi

đời sống như căn phòng đóng kín và chúng ta lõa lồ trong đó

ly rượu bỏ dở

chiếc áo em tuột khỏi vai

ngày tháng chạy dài

những trận đánh ngôn từ không dứt

ngôn ngữ không hòa bình


những câu phức của Huy ta đọc ngày về Huế

như thể

kinh thành rêu phong đã không còn lãng mạn

không còn đơn giản

những câu thơ bây giờ như súng đạn

nhắm vào tai

 

những câu thơ lúc này cho ai

thành phố suốt đêm nằm xuống

xin lỗi

chúng ta đã bắt những câu thơ điên cuồng phá sức của mình

miệng & ngón tay mệt lả

trong tầng hầm xung quanh toàn đá

những người xa lạ

đang giành nhau cô đơn

giành nhau làm cô hồn

xõa tóc đeo râu nói cười mặt nạ

dang tay bắn ná

con chữ vo viên mà mất mạng người

 

những đứa xếp hàng đi rồi

còn lại kẻ ngồi cười

cà nhắc theo từng chữ

cà nhắc vào quá khứ

ai dám bắn súng lục vào quá khứ?

vào nỗi buồn viên đạn lạc Chân Mây


[quá khứ

những mặt người không còn hy vọng gặp lại

chỉ còn đống gạch Mỹ Sơn

ngày em oán hờn

kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

quá khứ

chỉ là chiếc xương cá bây giờ em khai quật

im lặng đâm vào chiếc bóng xì hơi

đang lấy thịt đè người

bị gai đâm trong cỏ

 

quá khứ

ai đã tách đôi nó cho khỏi rỉ sét

ai rút ra nhu nhú đóa sen

sau khi ngắm khe nước màu nâu nhạt

ai? Không ai. Hoa sen trắng làm gì

những trang kinh Minh Đức Triều Tâm Ảnh

mang nỗi buồn ngậm miệng Trương Chi

 

quá khứ

con sông Thơm ai loạng choạng hai lần

ai trả giá dang hai chân ngựa chạy

ai uống nước khúc quanh

ai đầm mình vũng cạn

ai câu thơ hết hạn, trời ơi…]


thành phố mệt và không buồn cử động

đang mang thai

dưới sức nặng cuả chiếc rễ cây hơi dài

đâm qua sương mù

làm thành phố đau hơi lâu một chút

 

phải chịu đựng, chịu đựng

thành phố đang mang thai

những đền đài đang sờ tay lên bụng

trong bụng có trẻ con

không có oán hờn

không kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

thành phố bao nhiêu năm im lặng

đang reo mừng đứa con.

 

Lê Vĩnh Tài

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33847)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33572)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31758)
MKDSNM được phát hành vào một thời điểm rất ý nghĩa, ngay sau Hội nghị Thượng Đỉnh Mekong II / MRC Summit II vừa diễn ra tại Thành Phố Sài Gòn ngày 5 tháng 4, 2014. Hội nghị này đã được giới quan sát quốc tế và các nhà hoạt động môi sinh đánh giá như một thất bại về phía Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ sự phát triển bền vững hệ sinh thái Sông Mekong, và ĐBSCL, cũng là mạch sống của ngót 70 triệu cư dân sống trong lưu vực.
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36285)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
19 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34594)
Q ua một loạt truyện gởi đến độc giả Hợp Lưu gần như liêu trai và siêu thực, Uyên Lê tâm sự: “ Em chỉ thích viết về quê hương này, về Việt nam, có những điều đẹp như hoang đường ... Chỉ có yêu thật lòng người ta mới thấy cái đẹp của người mình yêu. Em viết về Phan Thiết và nước mắm rất nhiều, em cho đó là cái đẹp và tình! Em cũng viết nhiều về Huế… em không biết HL có thích chất tự tình quê hương đó của em không…” Chúng tôi xin gởi đến quí bạn đọc một bài viết về Phan Thiết của tác giả Uyên Lê.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37207)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32155)
Đ ồng hồ cũng dừng lại đối với những người phải bỏ nước ra đi, sau khi ông Trần Mai Hạnh và bạn bè của ông vào Sài Gòn. Họ ra đi từng đợt: đợt di tản, đợt thuyền nhân, đợt đoàn tụ gia đình, đợt H.Ọ Mỗi đợt ra đi mang theo một loại quê hương, và trong hoài niệm, không ai muốn thay đổi hình ảnh thân yêu ấy. Bạn bè, nhà cửa, phố xá, tên đường tên đất, cả đến ngôn ngữ trao đổi thường ngày...giống như một cuốn phim đột ngột bị đứt, ngưng lại, thành tĩnh vật.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37660)
T hế kỷ chúng tôi trót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư. {Bây giờ} Qua hai câu thơ đó Nguyên Sa đã diễn tả tâm trạng của thế hệ ông, thế hệ của những người trai trẻ ở miền Nam thời 1954-75, đã nuôi nhiều kỳ vọng cho tương lai đất nước, nhưng chẳng bao lâu đầy tuyệt vọng trong một quê hương khói lửa.
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 34593)
T ôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S móc nhau nối xích lại gần để biến dạng một hình lưỡi câu đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35129)
LTS: Một năm rưỡi trước khi từ trần, tướng Trần Độ đã hoàn thành một tập nhật ký mà ông đặt tên là Nhật Ký Rồng Rắn: bắt đầu từ cuối năm 2000, viết xong tháng 5 năm 2001. Nhật ký Rồng Rắn là một bút ký chính trị trong đó, với tất cả tâm huyết, tác giả trình bày suy nghĩ của mình về các vấn đề chính trị của đất nước. Tháng 6.2001, Trần Độ vào Sàigòn thăm con và nhờ người đánh máy bản thảo. Ngày 10.6, ông đi lấy bản thảo, bản vi tính và sao chụp thành 15 bản. Trên đường về nhà, ông bị tịch thu toàn bộ các bản thảo và bản in chụp, xem là "tang chứng" của tội "viết và lưu hành tài liệu xấu". Cho đến ngày từ trần 9.8.2002, tướng Trần Độ không được trả lại nhật ký của mình. Trích đoạn dưới đây là một phần của nhật ký này. {theo tạp chí Diễn Đàn}.