- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chùm thơ mới của Nguyễn Hữu Hồng Minh

09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35449)


a_nhh-minh1-content

Nguyễn Hữu Hồng Minh - ảnh Đạo diễn Lê Văn Duy




MƯA BIỂN CẤM


Điều anh muốn nói sáng nay

Khi khỏa thân em vẫn còn hấp dẫn

Đầy sức quyến rũ


Anh trót mê vẻ đẹp vũ nữ

Tuyệt tích không giới hạn

Những bờ mông Ban-tích

Bờ môi hoang mạc Sa-ha-ra

Mún chuông tháp cổ Tây Tạng

Hay cặp mông ngựa chàng Apolinaire

vỗ hoài không biết chán

Chú tôm với cách đi giật lùi

Khám phá vườn địa đàng


Điều anh muốn nói sáng nay

Trong chiếc eo thon còn đầy đặn bí mật kia

Là cái tổ con tò vò

Hay ổ kén tằm

Thiên thần xinh xắn nào mượn ngủ hôm qua

Một ngày sâu hóa bướm bay lên

Chàng hoàng tử thăm nhà chúng ta ngỡ một đêm và ở lại

Anh nhìn con lớn từng ngày

Thương yêu mãi mãi...


Điều anh muốn nói sáng nay khi vòng tay ôm em

Một bể chứa? Một đại dương?

Một vịnh cảng oi ả những con tàu đang nằm thở?


Như anh

Con cá mắc lưới

Chờ tia chớp giật lên

Mưa trên biển cấm


Thủ Đức, 10.1.2014



TƯỜNG VI XANH


Căn phòng nhỏ

Em & con. Tiếng cười rúc rích trẻ thơ

Vòi nước ấm...

Ánh đèn vàng thân thuộc của anh

Từ bao giờ, từ lúc nào anh yêu?


Trang sách tiếp tục từ nếp gấp dở

Tiếng đàn mỏng tang bài hát cũ quá dày

Bụi lữ thứ rũ đường xa

Hình dung quen - quên mệt nhọc

Ơi hoa tường vi vẫn nở dưới chân ta...


Anh đã về giữa đêm khuya khoắt

Bậc thang ngếch đợi dấu chân

Hồn thắm tươi trên sắc gạch già...

Mãi mãi những câu thơ ngân vọng...


Ngày mai mới tinh, lần đầu tay ta lật mí...


Sài gòn, 12 giờ khuya 12.1.2014



QUÁN TRẦM TRÔI


Ở đó, tôi đã từng đến

Ngồi với anh và bạn bè

Ở đó, em đã từng cho anh ước mơ hy vọng


Ở đó chúng ta ngắm cuộc đời ngoài cửa sổ

Xôn xao trong bình lặng

Ly cà phê đậm chất Sài Gòn xưa

Dàn âm thanh Hi end, dĩa hát cổ

Những tấm ảnh lưu dấu một thời


Tuổi năm mươi sao như mây sáng

Thời trẻ tươi đã qua

Trong lòng ta là những con cá chết...


Bập phà khói thuốc

Hút ngấu như tiếc nuối

Hiền lành cười bâng quơ

Tôi như chờ đợi điều gì!

Anh như trầm mặc điều chi

Tháng năm trầm trôi lơ đãng...


Ở đó

Một ngày tàn như giấc mơ

Một chỗ ngồi neo vào bóng tối

Một chỗ ngồi như còn giăng mắc giữa không gian...


Em ở đâu?

Người đã cho tôi nỗi đau và hy vọng?


Sài gòn, chiều nghe tan rã, 3.1.2014


BUỒN ĐỒNG TIỀN


Nhiều lúc buồn quá

Không dám nói to

Sợ em cũng buồn theo anh


Anh buồn cỡ nào cũng không sao!

Em buồn một chút là anh lo

Bến đã gập ghềnh lấy đâu bờ neo sóng

Anh biết về đâu giữa mùa biển động...


Thôi thì như một cơn gió

Một hơi thở nhẹ thoáng đãng mây trời


Trên má em

Buồn ơi, hãy đầy lúm đồng tiền...


Sài Gòn, 9.1.2014


Nguyễn Hữu Hồng Minh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31815)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32411)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32564)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34687)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34369)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 34021)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36680)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 31998)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 32149)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32336)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý