- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Nguyễn Như Thảo

10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36626)

 

a_cafe_chim-nnt-content

Cafe Chim -ảnh Nguyễn Như Thảo

 

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Nguyễn Như Thảo sinh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng, chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Nguyễn Như Thảo đến với quí độc giả và văn hữu như những ly “J.W. Black ươm vàng như nắng” trên con đường thơ đầy màu sắc của sự sống…

Tạp Chí Hợp Lưu

CƠN SAY

Cơn say đêm qua chuếnh choáng mưa

Tình ngã nhào trên bờ vai đã mỏi

Tìm nửa vầng trăng, nửa lời an ủi

Sao thinh không cứ mãi im lìm

Tình đã lạc theo ngày bão

Tan theo mây rệu rã niềm riêng

Về nơi không anh

Đôi chân sao đắng đót

Lòng sao bịn rịn.

Thôi đừng hỏi

Lặng yên nghe giá buốt

Nghe tim đau khắc khoải từng cơn

Mưa đẫm lối về lung linh mùi hương cũ

Hư ảo nào chuếnh choáng đau

Tình ngã nhào trên bờ vai đã mỏi.

(nnt)

THƠ KHI XA ANH

Em không còn thơ khi xa anh

Nhạc cũng chẳng hòa theo thoái quen

Cafe trưa- bặt tăm tiếng hót khi lũ chim đã mỏi

Nắng thênh thang,em và quán lạnh băng

Em không còn thơ khi xa anh

Bàn tay đơn em khuấy ngày trôi chậm

Mặc kệ gió bên hàng hiên khẽ động

Em cất nụ cười ... mơ mưa qua

Mưa qua mưa đẫm tay em lạnh

Để dỗi một phen cho nguôi ngoai

Để dỗi một phen khi biết mình đang nhớ

Nhưng chẳng còn thơ khi xa anh.

(nnt)

EM SẼ UỐNG GÌ CHO ĐÊM TAN

Hôm qua em nói

Em không làm thơ khi xa anh

Không viết những điều muộn phiền, ám muội

Em sẽ tươi như nắng đọng trên ban công sáng nay

Và bình yên dẫu rằng bình yên chỉ là những giả vờ ngụy tạo..

Ngày thật dài.. em làm lắm việc linh tinh mà không xong nỗi nhớ

Nắng uống cạn buổi sáng, buổi chiều ươm màu hổ phách

Còn lại đêm dư âm

Em sẽ uống gì đây cho đêm tan…

J.W Black ươm vàng như nắng

Chỉ nghĩ thôi cũng đủ cay…

Chỉ tưởng thôi cũng đủ nồng…

Sóng sánh trôi và hắt bóng đêm

Em sẽ uống gì cho đêm tan??

(nnt)

MÙA VẪN CÒN XUÂN

Đôi khi em lên núi, xuống biển..

Đôi khi về giữa phố tìm bình yên đi lạc

Em quên mất mùa vẫn còn xuân

Quên gió tháng 3 thật nhẹ

Nắng và mưa thấp thoáng ban công

Lũ chim vẫn mỗi ngày quấn quýt

Tìm chốn nào

Gió rũ cội Mai…

NGUYỄN NHƯ THẢO

Tháng Ba -2014

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 20143:51 SA(Xem: 31923)
Việt Nam ngày nay đứng trước rất nhiều vấn nạn gần như không giải quyết được. Ngoài dối trá (đã nói đến ở bài trước), tham nhũng cũng là một trong những vấn nạn đó. Dĩ nhiên, tham nhũng chính là một phương diện của sự dối trá. Có tham nhũng là bởi vì có dối trá.
03 Tháng Mười Hai 20143:26 SA(Xem: 32511)
Đêm sũng nước đọng từng vệt lớn ẩm mờ mịt, trên cửa kiếng. Khi cô len mình được vào phòng qua khe cửa sổ rất hẹp, cô gần như ngạt thở. Anh khép hờ cánh cửa, không mở toang như mọi lần, có lẽ vì trời đã trở lạnh. Anh nằm đó, dưới ánh sáng hắt ra từ thân hình của cô, từng đường viền lóng lánh trên gờ cơ thể, như không thật.
01 Tháng Mười Hai 20145:39 CH(Xem: 32672)
Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Trong số đó, có con mụ Trung, người có thể xem là kẻ thù của gia đình họ. Bao nhiêu năm, nhưng hận thù vẫn ăn sâu vào máu của họ.
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34789)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
30 Tháng Mười Một 20144:10 CH(Xem: 34446)
LTS: Nhà văn Đỗ Hoàng Diệu trở lại với bạn đọc bằng tác phẩm “Hầm Mộ” sau một thời gian khá lâu từ tập truyện “Bóng Đè” được xuất bản tại Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh được gởi đến quí bạn đọc và văn hữu trích đoạn tác phẩm “Hầm Mộ” của Đỗ Hoàng Diệu. Tạp Chí Hợp Lưu
12 Tháng Mười Một 20144:11 SA(Xem: 34095)
Chiều cuối năm ở xứ tuyết lạnh buồn và dài thê thảm. Nắng lạnh nhưng gay gắt. Những mảnh tuyết như hàng vạn tấm gương phản chiếu ánh trời tàn. Nhà tù liên bang Lost River nằm đìu hiu, trơ trọi gần sát biên giới Canada.
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36778)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20143:44 SA(Xem: 32091)
Chỉ có niềm khao khát mãnh liệt mới thôi thúc con người vượt lên trên chính họ, vượt qua nỗi sợ hãi, để bằng một hành động dũng cảm tự giải thoát chính mình.
11 Tháng Mười Một 20143:00 SA(Xem: 32216)
Khi cô mở mắt ra, đã thấy con thuyền chỏng chơ cập sát vào sàn nước nhà mình. Lặng không một chớm chòng chành. Nước mắt cô ứa ra từng giọt nặng chĩu. Doi đất phía bên kia chỉ còn là một vệt mờ mờ phủ trong màu xanh dừa nước và bần Đước. Đã hết thật rồi.
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32398)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý