- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Đọc giấc mơ và mơ

12 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 97407)

giacmo-content

 [Giấc Mơ- Nhà xuất bản Hội nhà văn / Phuongnambooks phát hành.]

Tôi đọc xong tập truyện"Giấc mơ" của Phạm Phương, mất mấy hôm lúc nào cũng vất vưởng tâm trạng của người không rõ mình đang thế nào. Tôi bị khuấy động. Giống như kẻ lâu ngày quen sống yên ổn, bàng quan, bỗng bị một cú đánh bất ngờ, bản năng sững lại một tí, ngớ người ra một tí, rồi mới chợt hồi lại, rồi mới cảm được nỗi đau nhân thế mà người trẻ tuổi này "nhắc nhở". Đúng hơn, cô ta tự bạch và tôi bị chạnh lòng. Cái hồi đọc cuốn "Điên cuồng như Vệ Tuệ" sau khi gấp sách tôi cũng bị cú sốc gần giống như bây giờ. Vệ Tuệ táo tợn, thô thiển và yếu đuối hơn. Cô ta trút hết nỗi niềm vào trang cuối và trang cuối trút hết tội vạ của thế hệ mình cho cha anh. Coi như món nợ được trả. Phạm Phương không thế. Cô không trách ai, khen ai, chê ai, không cảm thấy nợ ai và ai nợ mình. Bản thân câu chuyện không có truyện. Bản thân sự cố không có sự cố. Bản thân tình yêu không có tình yêu. Kinh khủng hơn, bản thân cuộc sống không có cuộc sống. Mọi thứ cứ trôi, lúc chập chờn, khi cuộn trào. Thời gian dường như không thời gian, không gian dường không màu và màu sắc không màu sắc. Buồn chả ra buồn vui chả ra vui. Quẩn quanh vượt thoát. Nhưng vượt thoát thế nào thì vũ khí có trong ta mạnh nhất, đẹp nhất ấy là tuổi trẻ. Không thấy giọng điệu trách cứ rên rỉ. Vẻ đẹp của tuổi trẻ dường như tự nó nở bừng lên tự nhiên hồn nhiên trước cuộc sồng giống như đóa hoa trên bãi cát sa mạc, như cánh bướm bay trên sóng biển. Phạm Phương hiện lên từ câu đầu tiên đến câu cuối cùng của thiên truyện đầu tiên với một phong cách linh hoạt, với một giọng điệu trong sáng tự tin và với một ý tưởng giản dị, rằng cuộc sống đương đại của những người trẻ đương đại đang thế đấy. Nó đang cần sự hiểu. Chúng ta vượt qua đường đời của thế hệ mình luôn cần sự biết thì họ hơn thế, đang hiện diện và sự hiểu mới là điểu bức xúc. Không biết không hiểu thì sống với nhau làm sao? Bởi vậy "Giấc mơ" chính là tiếng thét bản năng của lý trí. " Có bao giờ trong cuộc đời, trái đất chỉ có một mình tôi? Đau đớn , hoan lạc cũng chỉ với mình. Tôi đang trải qua cảm giác ấy. Cảm giác say sưa không men rượu. Nếu tôi khóc lóc hoặc cười như điên dại, tôi sẽ chẳng để lại gì. Nhưng nếu tôi ghi lại tất cả mọi thứ, điều đó có nghĩa là men say trong tôi đang bừng lên như ngọn lửa rừng đêm. Tôi muốn gào to lên. Tôi muốn cười to lên. Tôi muốn khóc như một con người. Nhưng trong tim tôi có một thứ bản năng kìm nén rất đáng buồn cười. Nó cho tôi biết tôi thuộc về một cộng đồng hữu tri, có nghĩa. Tôi phải làm người như cái cộng đồng ấy quy định. Nếu say, tôi chỉ nên tìm đến thứ nào đó để giải tỏa một mình. Tôi viết cho đến khi men rượu tan hết . Bao giờ, tôi viết hết hững đau đớn trong tôi, tôi sẽ chết. Cái chết của con thiên nga múa vũ điệu cuối trong đời.".

 Xin trân trọng giới thiệu tập truyện đầu tay của một tác giả còn rất trẻ .

Trung Trung Đỉnh


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 107475)
n hư địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư chưa bao giờ viết, tịch mịch một nốt nhạc chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109786)
m ột đêm uống trăng máu ướp vần thơ mộ đỏ bào thai chưa kịp lớn kià thú dữ nốc cạn huyết tươi...
11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 86217)
Ai nghe thấy tên thành phố Seattle đều ngán về cái mưa dai dẳng, một năm gần sáu tháng trời. Biểu tượng của Seattle là một người cầm dù. Nắng ở đây hiếm hoi như hạnh phúc Anh có về gọi nắng đến cho em…( Trần Mộng Tú) Vậy mà chúng tôi đã ở thành phố Seattle gần 36 năm trời .
10 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 86536)
Đ ổi mới, không thể viết như cũ, họ biết thế. Nhưng bắt đầu từ đâu? Họ chưa cơ hội nhận được thông tin đa chiều hay tiếp nhận nền thơ ca thế giới với bao nhiêu trào lưu như thứ cửa hàng bách hóa tổng hợp để tha hồ chọn lựa, như thế hệ thơ hậu đổi mới. Mở cửa, họ đối mặt với khoảng trắng mênh mông của sáng tạo, của ý thức và trách nhiệm của nghệ sĩ tự do. Họ cần làm mới, thức nhận rằng mình phải khác. Phải gánh lấy trách nhiệm định phận thi sĩ của thế hệ, của thời đại.
10 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 99026)
M ón trà sữa trân châu rất thịnh hành trong giới trẻ ở Việt Nam, nhưng được biết là món trân châu nhập cảng từ Trung Cộng có pha chất nhựa rất nguy hiểm...
09 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 85989)
N goại trưởng Mỹ nêu đích danh một số nước nặng tay nhất với việc sử dụng Internet như Saudi Arabia, Việt Nam, Sudan và Trung Cộng. Saudi Arabia, một đồng minh thân cận của Mỹ nhưng lại chống đối Hoa Kỳ đẩy mạnh việc cải thiện Dân Chủ trong thế giới Ả Rập.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 72765)
N gười mù, người câm, người điếc, ai cũng thấy hiện trạng xã hội Việt Nam đương đại đang xoay thế nào. Một xã hội bất bình đẳng kinh khủng với ngàn tệ nạn lớn-nhỏ, trẻ-già, sang-hèn. [...] Nhưng chúng ta đã nhìn thấy gì, đã viết được dòng nào từ nguyên liệu khổng lồ ấy? Hay rời rạc dăm câu thơ không rõ nghĩa, vài ba truyện ngăn ngắn kháy khía tủn mủn [...] ngồi nhìn bầu trời xám xịt ô nhiễm, gác chân cho những đứa trẻ tội nghiệp lau giầy, rên ư ử trong nhà hàng bia ôm máy lạnh mà làm thơ móc máy lẫn nhau.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 68257)
C hristine Falkenland, sinh năm 1967, đang là hiện tượng và hy vọng của văn chương Thụy Điển hiện nay. Cô viết tiểu thuyết và làm thơ. Những tác phẩm đã được dịch qua tiếng Pháp: Bóng Tôi (Mon ombre), Cơn Khát Của Hồn (La soif de l’âme), Búa Đe (Le marteau et l’enclume). Bút pháp tiêu biểu Bắc Âu. Văn phong đơn giản, cô đặc nhưng lại cực kỳ day rứt. Nội dung thường hướng về những đau đớn và khúc mắc ái, dục. Búa Đe là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Christine Falkenland được dịch ra tiếng Pháp, do nhà Actes Sud xuất bản tháng Sáu năm 1998.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 81693)
T hơ Việt đi về đâu? Đây là câu hỏi mà tập thể các nhà thơ và giới làm văn hoá-giáo dục VN phải trả lời, với sự đóng góp của ý thức và bản lĩnh từ mỗi cá nhân. Những trang dông dài trên đây chỉ muốn phác họa quang cảnh và vài xu thế chính mà các nhà văn nhà thơ VN đang chứng kiến và đối diện: Sự hình thành nền cộng hòa văn chương VN trong bối cảnh toàn cầu hóa một chiều, cộng thêm bóng đen của toàn trị-mafia và vòng kim cô tự kiểm duyệt trên đầu. May mắn được làm một người quan sát từ ngoài nước [...] Chỉ xin đóng góp ở đây vài ý kiến nghề nghiệp.
07 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 79652)
Q ua chiến tranh, Việt Nam đã chịu biết bao đau thương tan nát. Bằng những hình ảnh và những trang viết, Hợp Lưu 113 sẽ đưa chúng ta một lần nữa... lội qua chiến tranh. Nhìn lại, không phải để đào sâu thêm sự thù hận bởi biên giới chính trị, mà để suy nghiệm về cuộc chiến Việt Nam như những “trận hậu chấn” dần dần tan vào lịch sử...