Một đoạn video do VIETNAM.NET thực hiện, cảnh
báo về món trà sữa trân châu rất thịnh hành trong giới trẻ ở Việt Nam, nhưng được biết là
món trân châu nhập cảng từ Trung Cộng có pha chất nhựa rất nguy hiểm, mời quý vị
cùng theo dõi trong đoạn video sau đây:
Tôi xô nó ra nói thôi mà, làm ở trong chùa tội
chết. Nhưng thằng nhỏ giờ phút này còn có biết gì nữa, công an nó còn chưa sợ,
sợ gì tội. Tôi ngó lên bức hình ông Quan Công trên bàn thờ, tôi nói coi chừng
cái ông cầm cây Thanh Long đao kìa. Danh bước đến thổi tắt phụt ngọn đèn dầu.
Trong phòng bỗng tối mực. Danh đã cởi áo tự hồi nào. Nó kéo tôi nằm ngữa ra nền
xi-măng. Bóng tối như đêm làm cho dạn dĩ hơn, không còn mặc cảm tội lỗi nữa,
tôi ôm Danh với tất cả ham mê. Thằng nhỏ tuổi trẻ mà tài cao. Nó làm tình như
giông, như bão.
...Trong hoàn cảnh hiện nay, người làm văn học,
trong hay ngoài nước, đặc biệt là giới trẻ, đang có cơ hội và khả năng tạo một
sinh khí cho xã hội VN, giúp giảm thiểu những phá sản tinh thần đang xẩy ra.
Muốn vậy, rất cần có sự đam mê, học hỏi, và lòng can đảm nói thật, viết thật. Không
có nền văn học có giá trị nào được xây dựng trên sự giả dối và tránh né.
T ừ ngày 7/3/1975, khi Văn Tiến Dũng bắt đầu cô lập Ban Mê Thuột, tới ngày
30/4/1975, khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, vừa chẵn 55 ngày. Thật khó ngờ chỉ trong vòng 55 ngày và 55 đêm mà đạo quân hơn một triệu
người–có hơn phần tư thế kỷ kinh nghiệm tác chiến, với những vũ khí khá hiện
đại như Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa [VNCH]– bị sụp đổ hoàn toàn [...] Những hình ảnh điên loạn mà ống kính các
phóng viên quốc tế thu nhận được chẳng khác cảnh vỡ đê trước con nước lũ, hay
sự sụp đổ của một tòa lâu đài dựng trên bãi cát, khi nước triều dâng lên.
X uân Lộc là nút chặn đường tiến vào Sài gòn của quân Bắc
Việt. 35 năm, thời gian tuy dài, nhưng có khi không thể xóa nhòa
một vui buồn, huống chi những mất mát đớn đau trong đời người. Trong ký ức của
người dân Long Khánh, và người dân miền Nam,
trận chiến Xuân Lộc, không thể phôi pha.
h ôm qua thấy bạn về cười cụng ly một cái hỏi đời ra răng? thì đời vẫn sống nhăn răng từ bạn đi mất nhì nhằng tới
lui buồn. thì cứ nhe răng cười mà vui cũng đã lệ rơi trùng
trùng
B à ngoại tôi kể, dòng họ tôi đời nào cũng có
một người chết vì tình. Có thể dòng máu đa tình chảy ngấm ngầm
trong huyết quản, truyền từ đời nàng Công nữ Nguyễn Phúc Hồng Miên đầu tiên đã
gieo mầm mống yêu si cuồng thái quá cho các nàng Tôn nữ. Thường chỉ là các nàng Tôn nữ mới đủ can
đảm chết vì tình. Những người đàn ông trong dòng họ tôi chỉ đủ can đảm để bỏ
chạy.
T ấm thân mịn màng như dải lụa, như ánh trăng ngà của Mẹ trông
nguyên vẹn như đã được đắp rất kín rất kỹ, như đã thiếu một bàn tay ấm áp mặn
nồng từ xa xưa lắm, là dấu tích, là chứng cớ âm thầm Mẹ mang theo đến hết cuộc
đời.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.