- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc
Lượt người xem
307,021

Thơ Nguyễn Xuân Tường Vy

22 Tháng Tám 200912:00 SA(Xem: 102983)

cat_0_300x140_1

 

Đêm hoang mang
 
 
Đêm,
chảy tràn trong em
nỗi nhớ mênh mang
đêm trở mình,
thao thức những dòng thơ vừa đọc
 
Anh,
tình yêu cuối đời
những mảnh tình xưa cũ
băng vào hiện tại em
xót xa như vần thơ viết vội
 
Anh,
tình yêu cuối cùng (?)
như khói thuốc đêm
nào, em có nhớ
miên man lời ru của biển
tung theo sóng hòa trong đêm
còn chút gì cho em?
 
Đêm cùng em,
hoang mang.
 

Dấu Vết
 
chiều nghiêng phố cũ
em về
nắng hạ gầy phai vết dấu tình ta
anh ở đây
em ở đây
đời ngỡ gần mà tình xa diệu vợi

yêu dấu ơi
tình yêu em
trong veo như giọt nắng thủy tinh
đôi khi
em sợ thời gian
tình xa tình nhạt
ừ thôi, cũng đành
nhớ
trưa nắng reo
chiều thư viện
đêm
sofia hong tình em thêm ngọt
nụ hôn ấm
vòng tay mềm
yêu dấu ơi
bao giờ ta mất nhau?

 

Café Nguội

Buổi sáng Hilton
café nguội
em đã ủ nó trong đôi tay
em đã gắng giữ nó khỏi nguội
bằng những giọt nước mắt nóng
café và nước mắt
vị mặn nồng vị đắng cay
qua làn môi run
em uống.

Buổi sáng Hilton
khung cửa lạnh
thành phố sương mù ô nhiễm
Thiên Thần uể oải
thiên thần trên chín tầng mây
thiên thần em chân trần
trái tim rách nát đớn đau
rong ruổi theo những giấc mộng
không có thật!

Buổi sáng Hilton
hạnh phúc em tìm dưới đáy ly
café nguội.

 

đường trăng

Anh đưa em đi trên con đường trăng
Vằng vặc mây cao
Dập dìu ghềnh đá
Sóng vỗ trên vai anh
Mềm.

Anh đưa em đi trên con đường trăng.


 

nỗi nhớ

có những lúc
thời gian không nói được nỗi nhớ
cơn mưa mùa đông
phủ chụp nụ cười
nhỏ xuống vai em tiếng thở dài

có những lúc
trí óc em không còn sức lực
phóng sợi dây thần giao cách cảm
vào không gian nghìn trùng

xa như bàn tay anh
đã quên làn da lụa mềm nhung nhớ

Nguyễn Xuân Tường Vy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 91311)
Người đang đứng trên sân khấu, hay đang đứng trước màn hình với bao ngọn đèn sáng chói nhất không phải là D của quãng trời thơ ấu mà là Don Hồ. Hai người khác biệt nhau lắm! D mà Trúc quen biết khi xưa, rất nhút nhát và... ít nói.
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 125497)
Lũy bắt Phượng Vỹ "làm tình với Lũy như một con điếm"
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 115744)
Đợi thằng bồ Tây hôn hít xong, khi cánh cửa vừa cài trên cài dưới cẩn thận xong, cô mang xấp thư tình ra xếp thành ba xứ sở khác nhau: Mỹ một bên, Gia Nã Đại một bên, Úc một bên.
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 105264)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 110760)
Vòm trời vỡ vụn Bầy ngựa hoang đói khát tuyệt vọng trước bụi xương rồng Những chiếc gai nhọn sắc tứa ra giọt giọt sữa độc Chiếc lưỡi đói cỏ làm sao có thể chạm vào? Màu trắng quay cuồng họng khát.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40981)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
30 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 70572)
1 / Là người cầm bút mà chức năng đầu tiên là viết ra giấy những suy nghĩ trung thực của mình, anh/chị nghĩ gì khi có quan niệm cho rằng: vì thể hiện trong ngôn ngữ Việt, văn chương Việt Nam không thể tách rời khỏi định mệnh dân tộc?
27 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 76226)
Chuyện một cơ quan chức năng ở địa phương nọ yêu cầu kiểm điểm một nhà văn đang cư trú tại địa phương mình vì nội dung một tác phẩm mới xuất bản của nhà văn ấy, chẳng hiểu sao cứ từng lúc từng lúc gợi thức trong tôi nhiều việc cũ, nối lại nhiều suy nghĩ vẫn bỏ dở, những điều tưởng chừng rất ít liên quan nhau.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 86240)
Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình.
26 Tháng Mười 200812:00 SA(Xem: 82143)
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen.