- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hứa Hẹn Núi

07 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 113073)

* Một người đứng trên đỉnh núi lửa

Hét ầm về dân tộc?

 

đúc lòng thú dữ. Tôi ngậm ngày

giọt vuông ứa nóng vạn độ / cắt nhìn dân tộc móc nhau đu đưa

tuần hoàn não bộ xưng mẹ toàn cầu

ngôi nhà nổ tách từng cái miệng linh vị bay đến đỉnh cao

tôi bốc câu chú giải nguyền rủa vi trùng tỉa giờ hối hả say.

 

Núi cổ nhọn chẻ bào hình hạt sao xanh

sáng mắt bắt tôi căng thở quả tim nhọn dần

thêu dấu hoa tay ép vòng ngực cao chồi hóa con số cháy

Hai bàn tay núp lửa cầu siêu

Bủa hàng ký tự toán học cho bào thai vô hình đẻ vị thần núi

Tôi xác cây vút trời thẳng nhập linh hồn thức

 

Chúng ta nạn nhân phiêu diệt đi bằng chân dép lá

Tôi đếm mặt nạ bùn xã hội Việt khởi thủy hẹp bó mọi nơi

Bởi dân trì đau tim nuốt lòng dân chủ ý nghĩ về đàn bò xanh ngặm cỏ

tư tưởng tôi nhìn vụng trộm thời gian trước sau

đốt lửa trưng cầu tự do. Hay hang mắt đỏ bầy thủ lĩnh

đứng vững nơi cao bất lực uốn lưỡi

tập đọc âm dáng mặt sư tử già xây tâm sáu cạnh.

 

Tôi ý thức rồi hành lang phận núi bất ổn

Nổi loạn quyền dân chủ bằng mùa động đất

soi phía dưới từng lớp lông lá năng lượng

Núi dồi dào phun nóng dòng kinh nguyệt.

 

sẽ lặn

Lặng khẽ mật tôi đọc chú rung dọc khớp xương. Sau lưng dân tộc.

Tôi ủ bóng yên mình với vì sao chín

 

Tôi ám tiếng chó tru dai ám vùng đất chuyển động vì giận dữ

Éo lên mái mèo đen dạ mùa thác dục

Bới chân lý khóc ứng chúng mình chia ra giới hạn chia cắt

hình tam giác bay lên năm cây que đỏ hoe

Núi nghiệm chính mình đường đi thẳng của Núi

 Núi biết mình là đám lá âm hộ nở sinh màu búp sen lùa

dáng thiếu nữ khỏa thân mùa nhấp nhô với sợi dây lửa

Đất nước đợi dương vật đốm sinh.

 

Tôi mảnh vỡ cho niềm dũng cảm theo hình giấy

Bức tường điểm nối tam giác đi vòng khắp năm châu

câu thơ ốm quát bồng giấc mơ tôi lực tình người rượt đuổi

Tôi nhảy bất lực tuổi trẻ tôi trắng phết từng màu

 thấy mọi điều thối tha:

dương vật và âm hộ to cao khắc âm dương buổi bình minh trốn tìm?

tuyên ngôn nơi bình yên. Tôi có cánh gió bay không sợ núi giận

Ngay bây giờ: Tôi không ý thức tôn giáo

Chỉ tôn chỉ đôi cánh núi uống dòng sữa tuyến vú núi trào lửa 

nhân duyên sự khai sinh.

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 6230)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 6069)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 6313)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 7189)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 6534)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.
15 Tháng Tám 20235:39 CH(Xem: 6456)
Trước sân anh thơ thẩn / Đăm đăm trông nhạn về / Mây chiều còn phiêu bạt / Lang thang trên đồi quê / In the yard I was pacing / Longing for faraway news / Whilst the clouds kept wandering / High above the rural hills /
05 Tháng Tám 20239:50 CH(Xem: 6219)
“Khi người ta 19 tuổi, người ta là bà hoàng” - đó là một câu trong bộ tiểu thuyết sử thi “Con đường đau khổ” của nhà văn Nga A. Tolstoy mà bố từng lấy làm đề từ cho bài cảm ngôn “Viết dành cho con gái năm con 19 tuổi” từ những năm bố còn là một chàng trai mơ mộng lang thang trên những nẻo rừng Tây Bắc. Vài chục năm sau, vào lúc con đọc những dòng này của bố, khi con chuẩn bị bước vào năm thứ hai đại học, cũng là lúc cả xã hội ta đang trong một cơn xáo động kinh hoàng với bao giá trị đảo lộn quay cuồng khiến những cô cậu sinh viên quen sống trong vòng tay gia đình che chở như con phải hoang mang, ngơ ngác, hoảng sợ…
04 Tháng Tám 20236:06 CH(Xem: 6888)
Ta về dỗ giấc chiêm bao / Lặng nghe bao tiếng thì thào của đêm / Ta về dỗ giấc mơ em / Dỗ cho giấc mộng cũ mèm, mới ra
04 Tháng Tám 20235:53 CH(Xem: 6773)
Từ bao giờ thấy 'mọi sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e hố / từ bao giờ biết 'nhiều sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e thừa / từ bao giờ thấy không nên nói chi nữa/ rồi giật mình, ồ mình thành cục đất rồi / từ bao giờ / đất có trên đời?
04 Tháng Tám 20235:45 CH(Xem: 7301)
Em hong tóc mùa nắng vàng / Thoảng lên ngày Hạ nồng nàn vai thơm / Gió đùa hôn ngọn tóc vương / Đong đưa nhánh phượng rơi hương bên thềm