- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc
Lượt người xem
207,374

KHI TÔI KHÔNG CÒN TRẺ

05 Tháng Mười 202110:18 CH(Xem: 7747)


KhiToiKhongConTre-Thai Thanh
Khi tôi không còn trẻ- ảnh Internet

   

KHI TÔI KHÔNG CÒN TRẺ

Thái Thanh

 

Cuối cùng rồi tôi cũng đã già. Cái già cũng thật thú vị.

Hồi nhỏ người lớn bảo rằng tôi có tướng đi lầm lũi, đó là tướng khổ và cái tướng đó theo cả đường đời tôi đi. Tôi đi suốt từ thời thơ bé cho mãi đến tuổi 50 có lẽ thấm mệt nên tôi dần chậm bước. Tôi cho rằng đó là lúc tôi không còn trẻ nữa mà đến lúc tuổi đã thu rồi.

 

Bác sỹ Đỗ hồng Ngọc bảo rằng: Chớ có sợ già. Tuổi già như trái chín cây.Trái chín cây thì thật thơm ngon...  Thời trẻ, hình như ai cũng có một thời hoa mộng tươi đẹp để mơ màng nuối tiếc nhớ thương... Với tôi lại thấy khoái cái tuổi về chiều bởi lúc đó tôi không còn "lầm lũi" để đi nữa mà tôi chùn chân lại chậm hơn để nhìn ngắm, cảm nhận được cái tươi đẹp của vạn vật quanh mình. Tôi cho rằng tuổi 50 là tuổi sắp già như trái hườm hườm đang dần dần chín trên cây và tôi thấy mình là mít là xoài là sầu riêng đây ạ. Những thứ ấy lúc còn sống thì dở òm nhưng dần chín thì thơm, miễn ta đừng để chín quá...  Nên bây giờ ở cái tuổi 63 nghĩ đến cái chết tôi không thấy lo lắng nữa. Sống đến cái tuổi này rồi xem như đã vừa tròn trịa, mình chết sớm một tí khi còn tỉnh táo, khỏi phải phiền con cháu.

 

Bạn bè tôi nhiều người thành đạt, cuộc sống ấm êm hạnh phúc... Riêng tôi cuối cùng vẫn chẳng làm được điều gì to tát nhưng không vì đó mà tôi cảm thấy buồn. Tôi có khoảng trời của riêng tôi, ở đó tôi sống khá bình an thật đủ đầy bên con cháu và sống trọn vẹn đúng những gì mình thích, sống cho riêng mình không phải tranh đua hoặc nhìn theo ánh nhìn của người khác mà sống. Những sai lầm của một thời tuổi trẻ rồi cũng qua đi, may mắn vô cùng vì khi ấy mình còn sức để chống cự, may mắn vô cùng vì mình đã vượt qua chẳng để lại hậu quả xấu. Duyên đến rồi đi. Người cũng vậy, không dưng mà im hơi lặng tiếng và ta thành người xa lạ " Người đi qua đời tôi không nhớ gì sao người..."(*) Ồ nhưng nhờ không nhớ gì đó, ta đỡ nặng lòng thanh thản mà quên.

 

Những ngày dịch bệnh kéo dài trên quê hương tôi, phố buồn thầm lặng không còn ai xôn xao trên những lối về. Bạn bè mỗi đứa một phương, chẳng còn hò hẹn gặp nhau rong chơi quán xá. Cuộc vui đã lặng tàn. Cũng may mọi thứ mình cũng đã được đi qua, dù ngắn ngủi.

 

Mấy năm gần đây, từ khi rời bỏ Qui nhơn mà vào ở với con, tôi bỏ mất đi thói quen mỗi sáng xé một tờ lịch và ghi vào sổ lịch bỏ túi, những điều đáng nhớ trong ngày. Riết rồi tôi quên mất bây giờ tháng mấy. Những ngày này có lẽ nạn dịch Covid cướp đi dễ dàng sinh mạng của nhiều người quá khiến tôi bâng khuâng đến sự sống còn. Có những người không chết vì dịch cũng tự nhiên mà chết. Buổi sáng còn nói cười, khuyên nhủ bên tai tôi đến buổi trưa thì hồn đã ra đi... Tôi lẩn thẩn muốn viết ra giấy những điều cần dặn dò con cái nhưng lại sợ chúng nó cười cho cái lẩm cẩm của mình nên không cầm viết viết được. Ồ mà dặn cái gì đây nhỉ! Ra đi rồi xác thân này trả lại cho nhân gian kia mà! Tôi có một người bạn hồi còn sống nó ước có một nấm mộ chôn trên đồi cao để ngắm đất trời. Nó viết di chúc dặn dò con cái dữ lắm, thế nhưng khi mất thì con nó đốt xác rồi đem tro cốt gởi chùa dù hồi sống nó không thích đến chùa... Tôi thì thích đến chùa song lại thích đốt rồi đem tro rải biển. Còn quần áo vật dùng đồ gì còn sử dụng được thì hãy đem cho hết cho người còn sống mà cần, cũng chẳng phải chôn hay đốt theo uổng lắm, nhưng nói vậy thôi chứ chẳng bận lòng vì mai sau nếu đã chết rồi con cái nó làm sao cũng được mà. Bây giờ già rồi tôi cũng chẳng thấy muốn giữ lại gì...

 

Khi tôi không còn trẻ. Tôi bớt đi sự sốc nổi, bớt đi đam mê, bớt sự say đắm thuở nào. Tôi đã biết chấp nhận những điều bất như ý, biết bao dung hơn và biết sám hối những lỗi lầm của mình đã trót lỡ gây ra.

Tự đó thấy vô vàn trân trọng cuộc sống này nhưng không muốn níu kéo. Mơ ước cho hạnh phúc của cả đời người nhiều vô kể là mong ước mà biết bao nhiêu là đủ, ta có bao nhiêu biết đủ là được rồi.

 

Tôi biết tôi không còn trẻ nữa và tôi an lòng với cái tuổi về chiều thênh thang nắng  ấm và có cả mưa dầm...  Với tôi cái nào cũng có cái đẹp ngời ngời trong cái tuổi già già lẩn thẩn của tôi.

Khi tôi không còn trẻ. Cuộn chỉ thời gian đang lăn tròn lăn mãi cho đến lúc hóa thành hạt bụi bay bay...

 

Thái Thanh

(Sài gòn 30/9/2021)

 

(*) nhạc Phạm đình Chương

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Mười 20237:38 CH(Xem: 2219)
Even prior to the termination of the war in Europe in the summer of 1945, the United States and the Soviet Union stood out as the leading Great Powers. The United States emerged as the most powerful and richest nation, envied by the rest of the world due to its economic strength, technological and military power. Meanwhile, the Soviet Union surprised all world strategists with its military might. Despite its heavy losses incurred during the German invasion—1,700 towns and 70,000 villages reportedly destroyed, twenty million lives lost, including 600,000 who starved to death in Leningrad alone, and twenty-five million homeless families—after 1942 the Red Army convincingly destroyed German forces and steadily moved toward Berlin.
23 Tháng Chín 202310:53 CH(Xem: 4108)
Trong những thập niên tới—khi các văn khố hoàn toàn mở rộng—chúng ta mới có thể biết rõ ai là người Việt đầu tiên đã đến Mỹ và tiếp cận với nền chính trị Mỹ. Cách nào đi nữa, Bùi Viện khó thể là nhân vật này… /... Nguyễn Sinh Côn—dưới bí danh Paul Thành, rồi Nguyễn Ái Quốc—có thể là người Việt đầu tiên đến Mỹ, và chắc chắn là người đầu tiên nghiên cứu hệ thống chính trị Mỹ… /... Phần tư thế kỷ sau, Nguyễn Sinh Côn—với bí danh Hồ Chí Minh—thực sự móc nối được với cơ quan tình báo chiến lược (OSS) Mỹ, được tặng bí danh “Lucius,” rồi bước vào Hà Nội giữa cao trào cách mạng 1945.[lvii] Mặc dù Liên bang Mỹ đã chọn thái độ “hands-off” [không can thiệp] khi liên quân Pháp-Bri-tên khởi đầu cuộc tái xâm lăng Việt Nam năm 1945, / ...cũng như thiết lập sự chính thống cho chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, qua cuộc bầu cử quốc hội 1946 và bản Hiến Pháp 9/11/1946...—đồng thời có thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến kháng Pháp suốt 8 năm kế tiếp.
31 Tháng Tám 202311:33 CH(Xem: 2975)
Sunday afternoon, September 2, 1945. High on a stage at Cot Co [Flag Pole] park—which was surrounded by a jungle of people, banners, and red flags—a thin, old man with a goatee was introduced. Ho Chi Minh—Ho the Enlightened—Ho the Brightest—a mysterious man who had set off waves of emotion among Ha Noi's inhabitants and inspired countless off-the-record tales ever since the National Salvation [Cuu Quoc], the Viet Minh organ, had announced the first tentative list of the "Viet Minh" government on August 24. It was to take the Vietnamese months, if not years, to find out who exactly Ho Chi Minh was. However, this did not matter, at least not on that afternoon of September 2. The unfamiliar old man — who remarkably did not wear a western suit but only a Chinese type "revolutionary" uniform — immediately caught the people's attention with his historic Declaration of Independence. To begin his declaration, which allegedly bore 15 signatures of his Provisional Government of the Democ
01 Tháng Mười Một 202110:17 CH(Xem: 11586)
CUỘC CÁCH MẠNG 1/11/1963 / Vũ Ngự Chiêu / Trích: Ngô Đình Nhu, Chết Khó Nhắm Mắt
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 56584)
R ồi đến cuộc sụp đổ của miền Nam mùa Xuân 1975 và nhiệm kỳ Tổng thống vừa tròn 40 tiếng đồng hồ của Tướng Minh. Lệnh buông súng đầu hàng của Tướng Minh sáng ngày 30/4/1975 khiến nhiều người, vốn chẳng biết nhiều về những diễn biến tại hậu trường sân khấu chính trị, trút mọi trách nhiệm việc “ mất nước ” (sic) lên đầu ông “ hàng Tướng ” này. [Những lời thở than, khóc lóc “ mất nước ” cũng chẳng khác gì việc đồng hoá một chế độ chính trị với “ Tổ Quốc ” trên trình độ hiểu biết chữ Việt!]
27 Tháng Mười Một 20236:15 CH(Xem: 699)
Được tin Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại Quận Cam, nam CA , Hưởng thượng thọ 87 tuổi .
27 Tháng Mười Một 20236:01 CH(Xem: 653)
Được tin Thân Mẫu nhà thơ Đặng- Hiền, Chủ Biên Tạp Chí Hợp Lưu là / Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA , Hưởng thọ 87 tuổi .
14 Tháng Mười Một 202312:15 SA(Xem: 1563)
Anh về nhà không có em ! Anh đẩy cửa bước vào, anh xô cửa bước ra. Sắc sắc không không , một trời vô vọng. Em ở đâu ? Anh dáo dác tìm tìm kiếm kiếm. Em đi rồi ư? Ô chao ! Sao nghe buồn nẫu ruột.
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 1694)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 1546)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.