
thơ
Nhật Quang
CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ
Những con đường thắp đỏ màu hoa phuợng vỹ
bỏ bùa lũ ve thổn thức rưng rưng
gió nghiêng chao cánh bằng lăng
ngõ phố em về
tinh khôi màu áo lụa
Trong veo lời gió
như những cánh bướm hồn nhiên dạo chơi
ươm lên giấc mơ…thời ngây dại
mưa Hạ rêu mờ mái trường cũ trầm tư
ướt nhoà trang lưu bút mực tím
như thầm thương thuở tóc xoã vai mềm
Mùa nắng xanh kỷ niệm…
che nghiêng vành nón thuở hoa niên
hàng me ru thềm nỗi nhớ!
bên anh quán vắng
rơi giọt buồn bâng khuâng
hương ban mai ngát ly cà- phê ấm
nghe Hạ về nhen hồng ký ức…còn vương.
Nhật Quang
MƯA THÁNG SÁU
Từng giọt buồn nhẹ rơi trên cung phím
Tiếng tơ lòng chợt dâng đẫm mùa sang
Lá rơi nghiêng bên đường cây xào xạc
Lòng bồi hồi, nghe khắc khoải miên man…
Nắng Hạ ơi! Ươm mềm lên mái tóc
Nhánh phượng hồng ngan ngát lối mộng mơ
Sân trường cũ còn vương bao kỷ niệm
Thương người đi để năm tháng ngẩn ngơ
Em có nghe tiếng ve sầu than thở?
Mưa giăng đầy màu nhung nhớ chia phôi
Vòng tay ấm níu tình xa, xa vội
Bờ môi mềm, còn xao động lòng tôi
Về không em, chiều Hạ mưa tháng Sáu?
Góc phố xưa hằn in dấu rêu phong
Đàn tôi rung nhịp lỡ làng cung phím
Rưng rưng, hồn réo rắt khúc chờ mong
Nghe khát khao tiếng yêu mùa nắng Hạ
Câu thơ buồn, rưng rức bóng lặng im
Mưa tháng Sáu sao nỡ vô tình quá!
Để ai sầu, se sắt tận trong tim.
Nhật Quang
BỐN MÙA VẤN VƯƠNG
Trầm ngân một khúc Xuân mơ
Lâng lâng gió ngát hương mềm
Dáng xuân e ấp bên thềm nắng xanh
Này em, nắng Hạ long lanh
Gió lay cánh phượng mong manh nỗi buồn
Ve sầu ru khúc mưa tuôn
Nhòe trang lưu bút, chợt hồn xuyến xao
Em xa áo trắng thuở nào?
Mà nghe Thu úa lá xào xạc rơi
Buồn vương nhẹ áng mây trôi
Chao nghiêng nỗi nhớ góc trời Thu phai
Hắt hiu gió buốt bờ vai
Ủ quanh tóc rối cho dài nắng vương
Dã quì vàng ngát đồi sương
Hanh hao Đông rụng niềm thương bên đời.
Nhật Quang
- Từ khóa :
- NHẬT QUANG