tâm khúc
sóng gợn muôn trùng
ước hẹn đã vương buồn cố xứ
chao ôi, sóng đã gợn muôn trùng
liệu có còn chăng trời tịch lặng
vỗ về ta ngày tháng bao dung ?
dọc ngang phận người
trăm năm là tiếng thở dài
bóng đêm lẩn khuất dặm ngoài quan san
hỡi ôi, ngựa đã xa đàn
vó câu thiên cổ dọc ngang phận người
gửi
gửi lên trời một câu hỏi bâng quơ
gửi vào đất câu trả lời chua chát
gửi ngày trước một lời chào ly biệt
gửi mai sau muôn dặm nẻo đường xa
mộng
đêm gối đầu lên giấc mộng
chợt nghe xao xác bốn bề
thấp thoáng lời kinh vô lượng
giật mình một nẻo đường mê
hoàng hoa
ngậm ngùi một bóng hoàng hoa
bước phiêu du vướng chiều tà lỡ chân
áo bay muôn dặm phù vân
nắng ngơ ngẩn nắng, mưa ngần ngại mưa
phượng vẫn còn hồng
trời còn xanh một nỗi niềm mộng ảo
phượng còn hồng đau đáu tuổi chia xa
chút nuối tiếc đã chìm vào thinh lặng
đã rêu xanh những ngày tháng mượt mà
NP phan
lặng lẽ
lặng lẽ một dòng sông
đâm nhánh về phía biển - mặt - trời
mùa lặng thinh chới với
lặng lẽ buồn vui rong chơi
lặng lẽ bức tường xám vô vi
có một góc tự do nhỏ nhoi
đang nhảy múa một hình hài
trong sự lặng lẽ đa cảm
giọt nước mắt yếu ớt
sớm giã từ bờ mi khỏa thân
khép mở cõi vô cùng
lặng lẽ hài xanh âm âm thái dương
em gọi mùa trở giấc
con nước bàng hoàng quẫy đạp cửa sông
chối từ lặng lẽ
lặng lẽ em
ngọn lửa
lặng lẽ ngôn từ
cháy lời yêu
NP phan
thu khúc
mai mốt em về nhớ thăm tuổi phượng
dù nét kiêu sa năm tháng dần phai
đốm lửa thắp không còn hồng trong mắt
đi mười phương chưa hết giấc mộng dài
và chút nắng cũng trầm tư với gió
hoang vắng nào cũng gợi nỗi cô đơn
chiều đã lặng nên dịu dàng hư ảo
nghiêng về phía nào cũng gặp hoàng hôn
những chiếc lá đã nhuốm màu tiếc nuối
giai điệu xanh run rẩy với sa mù
sắc vàng hanh đã lạc vào hoa cúc
quay về phương nào cũng gặp mùa thu
không hẹn gặp mà mắt buồn như thế
sóng mùa xưa xao động đến không cùng
em có nhớ những con đường năm ấy
đi về lối nào đã gặp phù dung?
NP phan
- Từ khóa :
- NP phan