ĐƯỜNG VỀ
mấp mé mấp mé chiều quanh
tiếng kêu sẫm buồn rợn tối
chim. lia rẽ
một khúc quành
xao xác đường về rất vội
,
ngủ vật vạ phi trường
bấm thủng màn sương sáu mươi [rưng rức]
ngủ đè phi đạo
xuất máy bay rùng mình
ôm chuồi mộng chân ghế dài quét đất
ai nhẹ lay màn the văn quân
cứ đổ riệt mặt trời u ám
tuần lễ bốn mươi hai tiếng ngày một khắc
thời gian trảm quyết
địa phương nào?
nơi nao vụn bánh mì cốc nước
thẫm đen
,
bưng kín trời mặt người
thiếp trong chói lòa tâm tưởng
âm âm tiếng lời khuất tất
ngày dài. mộ vắng như hương
,
cung bậc treo lên thềm mây
khúc lướt thướt khăn lụa hồng thanh xuân quày quả
vuốt nếp nhăn
óng
lưng my sa
vui nhón hồng đào mơn quả
,
chéo vai thân thương lần cúc áo
phập phồng sen cánh nhụ ngậm
sướt mướt. trăng
mơ màng đến giao hưởng điếng tê xắn tay thầm thì
ngón áp út
nhẹ khoèo môi thơm
phun kẽ
mé nước d(nh)úng vào chân lạnh ôi trấn thủy
rốt cuộc rồi cũng sơn tuyền
chấp chới mảnh hồn mai
choàng lệ liễu
)(
HOÀNG XUÂN SƠN
Dec. 05
- Từ khóa :
- HOÀNG XUÂN SƠN