- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRẦN THỊ CỔ TÍCH

22 Tháng Sáu 20221:15 SA(Xem: 10031)

Trầm, 2017
Nhà thơ
Trần Thi Cổ Tích -ảnh 2017

   

Tác giả TRẦN THỊ CỔ TÍCH

 

Tên thật : Trần Thị Trầm

Sinh năm 1955 tại Quảng Ngãi

Quê quán: Huế

Nghề nghiệp : giáo viên tiếng Anh

Hiện ở tại TP Quảng Ngãi

Từng cọng tác với một số tạp chí và trang mạng trong và ngoài nước

 

Đã góp mặt trong các tập thơ in chung:

-       Về Nguồn, NXB Văn Học, 2010

-       1000 Nhà thơ Đương thời Huế, NXB Thuận Hóa, 2010

-       Trà Giang Thương Nhớ, NXB Hội Nhà Văn, 2014

-       100 năm Bích Khê, NXB Hội Nhà Văn, 2016

-       Thơ Việt Đầu Thế kỷ 21, NXB Nhân Ảnh, 2018

-       Lắng Đọng Thanh Xuân, NXB Hội Nhà Văn, 2020

-       Tuyển tập Tình Thơ Mùa Xuân, NXB Nhân Ảnh, 2022

-      

In riêng:

Tập thơ Trầm Khúc Mùa Thu, năm 2021

(giấy phép xb của NXB Hội Nhà Văn)

 

 

KHI TA HÔN NHAU

 

em kiễng chân lên

háo hức đón từ anh

nụ hôn mùi thuốc lá

lửa trời hừng hực

em ngún dần ngún dần

cháy đến tận cùng trên môi anh

 

khi anh hôn em

nụ hôn mùi rượu chát

hương xuân tràn căng ngực 

nồng nàn bứt rứt

tim em lảo đảo say mèm

 

khi ta hôn nhau

nụ hôn mùi thuốc phiện

anh dật dờ trong cơn nghiện

quằn quại

nỗi nhớ mộng du

 

khi ta hôn nhau

nụ hôn từ tạ

đất hỏi trời mưa sao mắt em ướt thế

mây hỏi gió rừng sao cỏ úa trên mi anh

cây hỏi cây sao tiếng hót ban chiều bay mất

người hỏi người sao lòng quá chật

ta hỏi mình tình nào không chênh vênh

 

Trần Thị Cổ Tích

 


TRÊN CÁNH MÂY TRÔI

 

tôi dành cho tôi

một ngày tĩnh lặng

ngồi vẽ đời mình

trên cánh mây trôi

 

mây suốt đời bay

qua rừng qua núi

ngất ngưỡng phiêu bồng

một cõi mênh mông

 

tôi dành cho tôi

trọn lời yêu dấu

chôn hết u sầu

vào chốn hư không

 

đời vui theo nắng

lên đồi thông ngàn

bỏ quên cay đắng

bỏ quên phũ phàng

 

tôi dành cho tôi

một đóa sen ngời

nở từ muôn kiếp

trên môi Phật về

 

Trần Thị Cổ Tích

 

 

TRONG LÒNG THÁNG CHẠP

 

 

tháng chạp dành cho tôi

một chỗ ngồi nơi quán nhỏ

tách cà phê đêm hứng từng nốt nhạc trầm

 

tháng chạp níu ngày qua

vói ngày chưa tới

lửng lơ nước mắt nụ cười

nhuộm bóng thời gian

 

tháng chạp lim dim nhớ màu mây cũ

chập chùng góc mù sương

khẽ nghiêng đầu

ghé lên vai mùa mới

đợi niềm vui

 

Trần Thị Cổ Tích

 

 

CƯỜI KHÓC THÁNG TƯ

  

tháng tư

nắng đỏ

hoa phượng đỏ

nước mắt mẹ ta chảy ngược về …

cũng đỏ

ôi những con đường, những dòng sông

những ngả rừng, bến tàu…ngày ấy

loang chung dòng máu hai miền!

 

tháng tư

những tưởng niềm vui hòa bình rực sáng

vươn vai rũ bỏ nhọc nhằn

 

tháng tư

bao hoài bão lụi tàn, yên bình vỡ nát

chúng ta hỗn độn khóc cười

trong gầm rú điên cuồng của vũ khí  nhận từ xa!

 

tháng tư

đất nước tôi

nhức nhối nỗi đoàn viên…

 

Trần Thị Cổ Tích

 

 

SAU 1975

 

bạn về thăm ta

đường xa. mưa. gió buốt

áo bạc màu. chân nứt  nẻ

hồn đã nhá nhem

 

tách trà. vàng

ly rượu. đỏ

ngồi với nhau. đời ngả màu vôi

bạn lặng im. ngó phố

ngó đêm đen

ngó những mặt nạ đổi màu

những ánh mắt ưu tư

những nụ cười nặng trĩu

...

 

cầm ly nốc cạn

bạn vẽ giọt nước mắt lên bàn

rồi đi

 

Trần Thị Cổ Tích

 

  

KHÓC

 

tháng mười hai ngổn ngang những nùi chỉ rối

gỡ hoài không xong

mẹ tôi cắn răng chua xót

bao năm…

cũng ngần ấy thôi

 

tháng mười hai nức nở tiếng cầu siêu

oan khuất lê thê

những cái chết bất ngờ

những linh hồn ám muội

lá mùa đông ướt đầm nước mắt

tràn biển xanh

khóc anh em tôi lêu bêu trên những nẻo đường bất trắc

khóc anh em tôi mù mịt không về

sóng dựng tầng tầng hàng bia tưởng niệm

rú hoài cơn phẫn nộ ngàn năm.

 

Trần Thị Cổ Tích

 

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109669)
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109584)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 114673)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 40436)
về những điều không thuộc ranh giới đúng / sai như đã bao lần em giấu rất nhiều cách nhìn về anh khi tự dìu mình về một trời mưa khác
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 111060)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109634)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
14 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109463)
Về đi thôi nhật ký ngày chân đất Gốc đa già bà kể lá bùa yêu Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu 
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 111310)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 39602)
Trầm Hương chuyển ngữ ...Trong thi tập này, “Anh thích em lặng thinh" và "Đêm nay anh có thể viết những giòng buồn bã nhất" là hai thi phẩm tiêu biểu cho dòng thơ khắc khoải của Neruda sau cuồng nộ thân xác, được thâu vào đĩa nhạc dùng làm nền cho phim The Postman [Người Phát Thư]...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38636)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.