- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

UKRAINE : NHỮNG ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG

29 Tháng Tư 202210:44 CH(Xem: 10895)



ukraine

thy an

UKRAINE : NHỮNG ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG

 

thân hướng dương cháy xém

gục đầu nhìn về phía mặt trời  

tiếng đạn bom vần vũ trên cao

màu vàng của lúa mì nhuộm máu

màu xanh của mây trời bật khóc nghẹn ngào

*

thành phố tan hoang mảnh vụn

phố nhà, cao ốc, bệnh viện vỡ tung

thây người la liệt

khói lửa ngút trời

từ đâu niềm hung ác của kẻ láng giềng thô bạo

mới hôm qua là anh em ?

*

bé thơ ơi làm sao ngưng khóc

giữa bom đạn lầm than

giọt nước mắt vô tư nhất

cũng mang chất mặn

tiễn cha ra chiến trường

ôm sát mẹ dưới hầm trú bom

ôi đóa hướng dương ngã gục từ cánh đồng đỏ lửa

quê hương đau đớn
*

người chiến binh Ukraine bất đắc dĩ

ghì chặt tay súng

mới hôm qua ta bán bánh mì, ta là thầy giáo, ta là thương gia

mà hôm nay đứng giữa đường chờ giặc 

lòng đau như cắt 

trái tim ứa lệ trước tan hoang

  

*

tiếng bom đạn rền vang

đêm tối kinh hoàng còi hụ

còn bao nhiêu ngôi nhà đứng vững

như lòng dạ kiên cường của những người yêu quê hương

quyết tâm giữ nước

với trái tim sắt đá

*

còn bao nhiêu giọt máu

bao nhiêu giọt lệ

nhỏ ra trên những cánh đồng hướng dương

để thế hệ mai sau vun trồng

những đóa hoa màu vàng chất chứa Tự Do dũng mãnh

của những con người yêu sự sống

dám chọn lựa và không khuất phục

*

thế giới cúi đầu

người ơi xin chớ quên…

 

 

thy an

tháng 03-2022 khói lửa Ukraine

kính phục những con người dũng cảm

 

 HoaHuongDuong

 

 

 

 

NHỮNG BÀI THƠ BUỒN, NHỮNG BÀI THƠ VUI

 

*

những bài thơ buồn

những bài thơ vui

chia nhau trang giấy

chữ nghĩa đong đầy  

câu văn ái ngại  

đọc lên thấy buồn

đọc lên thấy vui

đọc xong mỉm cười

đọc xong buồn nhớ

bao điều nói dở

có ai cảm hiểu ?

 

*

những bài thơ buồn

những bài thơ vui

vô tình như lá

hờ hững như mây

ngang qua mùa hạ

ướt đẫm mùa thu

thấm áo sương mù

hai vai bỗng lạnh

mùa đông ngoài ngõ

nhìn nhau không nói

sưởi ấm từ tâm

 

*

những bài thơ buồn

những bài thơ vui

truyền vào hơi thở 

nổi trôi nhắc nhở

thế giới tận cùng

ảo mộng phù dung

dấu xưa cơn khát

nụ hôn bao la

lắng sâu mặn mà

trái tim luận ngữ

*

 

những bài thơ buồn

những bài thơ vui

thiên thu góp lại

thủy chung ký ức

chia sớt bao dung…

 

thy an

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 38506)
(đăng trong Hợp Lưu số 102 tháng 9&10-2008) Mùa đông theo những cơn mưa áp thấp nhiệt đới một ngày tháng chín xứ sở không có thu xứ sở nổi trôi theo điệu trống bập bùng của lũ trẻ
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33431)
Anh ghi vội bài thơ cho em Bài thơ gởi vào vùng ảo Ở đó khi buồn đọc lại Không ai mang đến cuối đời
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35141)
tôi thở và đi với bức mành đen phủ kín tròng mắt mọi mệnh lệnh đều được thi hành bằng sự chuẩn xác của loài dơi bay trong cơn bão giữa rừng sâu tiếp tục tiến tới trước dù chưa biết sẽ vùi xác ở đâu
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 31394)
Cuối năm thắp một ngọn đèn nhỏ Đếm thời gian trên đường chỉ tay Ngửa mặt đã ba mươi năm lẻ Lòng bạn lòng ta ai buồn hơn
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33111)
phố ảo duới sương khuya khơi dậy đôi cánh ẩn mình gầy gió lao xao một đời vay mượn liều lĩnh trong cuộc chơi thiên diễn tác thành và hủy diệt
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 32559)
Thời gian chà xám mặt Bụi vàng son tơi tả Vĩnh viễn đứng như một tượng đài Tôi- góc phố Nơi thù tạc của những kẻ cuồng điên
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33780)
Và buổi sáng lại gặp nhau trong gương nỗi nhớ thâm thấm lạnh của ngày tháng cũ Mùa xuân rơi nơi nào trong cơn mưa ngoài kia hả anh?
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 34573)
Sâu màu mắt làn quê không cửa Nhớ mưa nghe rớt giọng ru khàn Biệt là gió căng buồm níu trĩu Em vòng thon eo ếch thương khan
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 36229)
chúa nhật, bis ngày-thứ-tám ngày của những lứa đôi bị ném đá. nhưng họ vẫn yêu nhau (và,) yêu thêm cả những viên đá vấy máu, ấy.
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35344)
Những cành khô vươn lên để thở Mùa sương giăng muộn phiền Giằng níu khoảng trống rỗng Trên mặt đất cầm lời tạnh bom và đạn súng Dấu chân sự sống Bật mầm rễ cỏ