- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BIỆT KHÚC THÁNG BA

27 Tháng Ba 202211:27 CH(Xem: 10785)

net tho khuya - dtc
Nét thơ khuya - tranh Đinh Trường Chinh


Biển Cát 
   

BIỆT KHÚC THÁNG BA     

 

 

Em níu bàn tay

Anh buông bàn tay

Em níu vạt nắng chiều

Anh vươn màu nắng sớm

Anh đi qua rồi

Để em ở lại

Nhặt nhạnh những vui buồn

Cuộn sợi khói quạnh hiu.

**

 

Bão dạt nơi nào

Mà nơi đây lồng lộng gió

Đẫm xót xa

Từng sợi tóc em bay

Thả dài thêm

Buồn đọng cuối chân ngày

Dõi hút mắt

Một cánh chim xa mãi.

***

 

Rồi sẽ quên

Khi anh không muốn nhớ

Rất dại khờ

Em chẳng thể nào quên

Hết duyên rồi

Lời vu vơ dễ nói

Chỉ riêng em

Chiu chắt những ngậm ngùi.

****

 

Câu chia tay

Buông xuống nhẹ nhàng

Và vẫn thật nhẹ nhàng

Khi em quay bước

Cả nỗi buồn này

Cũng nhẹ nhàng rất đỗi

Chỉ bảng lãng suốt một đời

Trong nỗi xót xa.

 

  

 

SÓNG CHƠI VƠI

  

Giá mà em có thể khóc trên vai anh

Thì chắc là nỗi buồn sẽ vơi đi hết

Nhưng giữa mênh mông chiều

Chỉ có biển sóng chơi vơi

Em như chim Hải Âu giương đôi cánh mỏi

Chao nghiêng nghiêng chở hết những ngậm ngùi.

 

Trời tháng ba sao bỗng dưng biển động

Như lòng em giông bão dập chênh chông

Ngày xưa nhớ anh em vùi vào vòng tay ấm

Bây giờ không anh

Em tìm về với hư không.

 

Em tìm mỏi mê những bước chân trên cát

Mà sóng dập duềnh đã cuốn mất từ lâu

Em se tròn những ước mơ ngọt ngào bằng cát ẩm

Rã rời nghe hạnh phúc chảy qua tay.

 

Khi yêu thương qua rồi chẳng còn gì giữ lại

Rưng rức buồn dạt hết những nhớ quên

Chỉ có em biết biển vẫn đau từng cơn xoáy

Dấu những trầm tích bời rời thăm thẳm dưới vực sâu.

 

Em đi qua từng ngày với những giấc mơ hoang hoải

Khóc một mình lặng lẽ với nỗi đau

Tim sắc ngọt những vết thương rướm máu

Ai vô tình cắt vội để rồi quên.

 

 

Biển Cát.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36524)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38059)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38438)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33964)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33794)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34412)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34150)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34796)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34616)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37159)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.