- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BIỆT KHÚC THÁNG BA

27 Tháng Ba 202211:27 CH(Xem: 10795)

net tho khuya - dtc
Nét thơ khuya - tranh Đinh Trường Chinh


Biển Cát 
   

BIỆT KHÚC THÁNG BA     

 

 

Em níu bàn tay

Anh buông bàn tay

Em níu vạt nắng chiều

Anh vươn màu nắng sớm

Anh đi qua rồi

Để em ở lại

Nhặt nhạnh những vui buồn

Cuộn sợi khói quạnh hiu.

**

 

Bão dạt nơi nào

Mà nơi đây lồng lộng gió

Đẫm xót xa

Từng sợi tóc em bay

Thả dài thêm

Buồn đọng cuối chân ngày

Dõi hút mắt

Một cánh chim xa mãi.

***

 

Rồi sẽ quên

Khi anh không muốn nhớ

Rất dại khờ

Em chẳng thể nào quên

Hết duyên rồi

Lời vu vơ dễ nói

Chỉ riêng em

Chiu chắt những ngậm ngùi.

****

 

Câu chia tay

Buông xuống nhẹ nhàng

Và vẫn thật nhẹ nhàng

Khi em quay bước

Cả nỗi buồn này

Cũng nhẹ nhàng rất đỗi

Chỉ bảng lãng suốt một đời

Trong nỗi xót xa.

 

  

 

SÓNG CHƠI VƠI

  

Giá mà em có thể khóc trên vai anh

Thì chắc là nỗi buồn sẽ vơi đi hết

Nhưng giữa mênh mông chiều

Chỉ có biển sóng chơi vơi

Em như chim Hải Âu giương đôi cánh mỏi

Chao nghiêng nghiêng chở hết những ngậm ngùi.

 

Trời tháng ba sao bỗng dưng biển động

Như lòng em giông bão dập chênh chông

Ngày xưa nhớ anh em vùi vào vòng tay ấm

Bây giờ không anh

Em tìm về với hư không.

 

Em tìm mỏi mê những bước chân trên cát

Mà sóng dập duềnh đã cuốn mất từ lâu

Em se tròn những ước mơ ngọt ngào bằng cát ẩm

Rã rời nghe hạnh phúc chảy qua tay.

 

Khi yêu thương qua rồi chẳng còn gì giữ lại

Rưng rức buồn dạt hết những nhớ quên

Chỉ có em biết biển vẫn đau từng cơn xoáy

Dấu những trầm tích bời rời thăm thẳm dưới vực sâu.

 

Em đi qua từng ngày với những giấc mơ hoang hoải

Khóc một mình lặng lẽ với nỗi đau

Tim sắc ngọt những vết thương rướm máu

Ai vô tình cắt vội để rồi quên.

 

 

Biển Cát.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31714)
Chiều có ta ngồi trong quán rượu Uống một mình đợi kẻ đi xa Rượu chẳng ấm được lòng kẻ đợi Ta không buồn sao lại thở ra
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31257)
Điếu thuốc đầu ngày thơm ngon tận mạng Hớp ngụm cà phê thả khói mù trời Dăm người lính cũ đứng, ngồi, bè, bạn Chuyện chiến trường xưa tê tái đầy, vơi
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30230)
Em không còn làm thơ cho ngày bình yên Chú chuồn kim ngủ vùi trên lá cỏ Mây bỏ đi cùng gió Còn em với tóc hoe vàng
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30508)
Bóng lưng cứng rắn sở hữu người đàn bà bới tóc cao mệnh phụ trang phục đen rấm rứt ánh mắt đẹp tấm tức
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 33366)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Trần Trọng Dương, sinh năm 1980 tại Hà Nội. Tốt nghiệp Cao học ngành ngữ văn năm 2005 (chuyên ngành Hán Nôm). Có bài viết trên các báo trong nước, ngoài thơ tác giả còn mê nghiên cứu (Văn bản Nôm) gần bằng thơ, nhưng thời gian cho thơ lại ít hơn cho nghiên cứu...Hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hợp Lưu trân trọng giới thiệu đến quí độc giả chùm thơ của Trần Trọng Dương.
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30082)
đừng đóng lại ánh nhìn từng chìm em trong sóng sóng thương yêu đừng thõng cánh tay từng siết em rực nóng đừng bỏ đâu niềm si mê điên dại của cơn mưa cuối đông rây rắc cháy bỏng trái tim thanh xuân
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31028)
Trải tơi khăn hứng hết phễu nước giọt bị cắn nắn bởi đôi con ngươi lá biến sắc đang trong tróc ven những gân khô sần sượng Lau sạch mặt nhựa băng thu âm và nhờ những nốt của lóng đông ca dán kín rãnh thở dài của nhóm thủy liễu trộn trạo khua vấp nhau quanh bụng chảo lộ thiên mốc ám
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31942)
Em khóc nghiêng hén? Để nước mắt không chảy ngang cái mụt ruồi mà người ta nói là “thương phu trích lệ” Vậy là nước mắt không chảy nữa thôi Mà nước mắt nào chẳng chảy ra từ những nỗi đau
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31865)
Hơi thở anh suy tư cấm từng vật lạ ném lên Trễ bước mây chiều mưa xám vũ khúc lượn uốn bờ âm ru buồn dáng tôi quay lên tròn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31942)
đây là lụa nhề nhễ mê man trong thân thể mê man những ngón trắng với xuống nghìn chớp sáng hoài nghi mệt mỏi