- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ

02 Tháng Bảy 20216:56 CH(Xem: 11892)


ảnh minh họa thơ NhatQuang

thơ
Nhật Quang

CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ

 

Những con đường thắp đỏ màu hoa phuợng vỹ

bỏ bùa lũ ve thổn thức rưng rưng

gió nghiêng chao cánh bằng lăng  

ngõ phố em về

tinh khôi màu áo lụa

 

Trong veo lời gió

như những cánh bướm hồn nhiên dạo chơi

ươm lên giấc mơ…thời ngây dại

mưa Hạ rêu mờ mái trường cũ trầm tư

ướt nhoà trang lưu bút mực tím

như thầm thương thuở tóc xoã vai mềm

 

Mùa nắng xanh kỷ niệm…

che nghiêng vành nón thuở hoa niên

hàng me ru thềm nỗi nhớ!

bên anh quán vắng

rơi giọt buồn bâng khuâng

hương ban mai ngát ly cà- phê ấm

nghe Hạ về nhen hồng ký ức…còn vương.

 

                                       Nhật Quang

 

MƯA THÁNG SÁU

 

 

Từng giọt buồn nhẹ rơi trên cung phím

Tiếng tơ lòng chợt dâng đẫm mùa sang

Lá rơi nghiêng bên đường cây xào xạc

Lòng bồi hồi, nghe khắc khoải miên man…

 

Nắng Hạ ơi! Ươm mềm lên mái tóc

Nhánh phượng hồng ngan ngát lối mộng mơ

Sân trường cũ còn vương bao kỷ niệm

Thương người đi để năm tháng ngẩn ngơ

 

Em có nghe tiếng ve sầu than thở?

Mưa giăng đầy màu nhung nhớ chia phôi

Vòng tay ấm níu tình xa, xa vội

Bờ môi mềm, còn xao động lòng tôi

 

Về không em, chiều Hạ mưa tháng Sáu?

Góc phố xưa hằn in dấu rêu phong

Đàn tôi rung nhịp lỡ làng cung phím

Rưng rưng, hồn réo rắt khúc chờ mong

 

Nghe khát khao tiếng yêu mùa nắng Hạ

Câu thơ buồn, rưng rức bóng lặng im

Mưa tháng Sáu sao nỡ vô tình quá!

Để ai sầu, se sắt tận trong tim.

 

                                    Nhật Quang

 

 

 

BỐN MÙA VẤN VƯƠNG

 

Trầm ngân một khúc Xuân mơ

Tay nâng cung phím đường tơ êm đềm

Lâng lâng gió ngát hương mềm

Dáng xuân e ấp bên thềm nắng xanh

 

Này em, nắng Hạ long lanh

Gió lay cánh phượng mong manh nỗi buồn

Ve sầu ru khúc mưa tuôn

Nhòe trang lưu bút, chợt hồn xuyến xao

 

Em xa áo trắng thuở nào?

Mà nghe Thu úa lá xào xạc rơi

Buồn vương nhẹ áng mây trôi

Chao nghiêng nỗi nhớ góc trời Thu phai

 

Hắt hiu gió buốt bờ vai

Ủ quanh tóc rối cho dài nắng vương

Dã quì vàng ngát đồi sương

Hanh hao Đông rụng niềm thương bên đời.

 

                                            Nhật Quang

 

 

 

                                  

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 38481)
(đăng trong Hợp Lưu số 102 tháng 9&10-2008) Mùa đông theo những cơn mưa áp thấp nhiệt đới một ngày tháng chín xứ sở không có thu xứ sở nổi trôi theo điệu trống bập bùng của lũ trẻ
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33392)
Anh ghi vội bài thơ cho em Bài thơ gởi vào vùng ảo Ở đó khi buồn đọc lại Không ai mang đến cuối đời
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35121)
tôi thở và đi với bức mành đen phủ kín tròng mắt mọi mệnh lệnh đều được thi hành bằng sự chuẩn xác của loài dơi bay trong cơn bão giữa rừng sâu tiếp tục tiến tới trước dù chưa biết sẽ vùi xác ở đâu
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 31337)
Cuối năm thắp một ngọn đèn nhỏ Đếm thời gian trên đường chỉ tay Ngửa mặt đã ba mươi năm lẻ Lòng bạn lòng ta ai buồn hơn
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33068)
phố ảo duới sương khuya khơi dậy đôi cánh ẩn mình gầy gió lao xao một đời vay mượn liều lĩnh trong cuộc chơi thiên diễn tác thành và hủy diệt
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 32529)
Thời gian chà xám mặt Bụi vàng son tơi tả Vĩnh viễn đứng như một tượng đài Tôi- góc phố Nơi thù tạc của những kẻ cuồng điên
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 33760)
Và buổi sáng lại gặp nhau trong gương nỗi nhớ thâm thấm lạnh của ngày tháng cũ Mùa xuân rơi nơi nào trong cơn mưa ngoài kia hả anh?
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 34540)
Sâu màu mắt làn quê không cửa Nhớ mưa nghe rớt giọng ru khàn Biệt là gió căng buồm níu trĩu Em vòng thon eo ếch thương khan
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 36215)
chúa nhật, bis ngày-thứ-tám ngày của những lứa đôi bị ném đá. nhưng họ vẫn yêu nhau (và,) yêu thêm cả những viên đá vấy máu, ấy.
17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 35330)
Những cành khô vươn lên để thở Mùa sương giăng muộn phiền Giằng níu khoảng trống rỗng Trên mặt đất cầm lời tạnh bom và đạn súng Dấu chân sự sống Bật mầm rễ cỏ