- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NĂM BÀI LỤC BÁT HUỲNH LIỄU NGẠN

11 Tháng Sáu 202112:47 SA(Xem: 12565)

HuynhLieuNgan
Nhà thơ Huỳnh Liễu Ngạn - (1989)

thơ

Năm Bài Lục Bát

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

ANH RA PHỐ THỊ CHỜ SƯƠNG

 

anh ra phố thị chờ sương

phía em ngập nắng sầu vương bởi vì

lỡ sông lỡ suối lỡ thì

lỡ tay em hái sầu bi lót giường

 

chờ đêm rất thắm rất thương

rất vừa nhung nhớ con đường ấy thôi

mây trôi lạnh xuống má rồi

cho em xõa tóc vai trời ngủ say

 

biết trăng đã dậy đã ngây

đã xanh đã nhợt đã gầy tâm tư

có khi rất lạ rất nư

bỏ mây vào áo cho nhừ mùi hương

 

em về chốn cũ thân thương

đưa tay cố giấu mùi hương dâu tằm

trời ghen trời đổ mưa dầm

anh che anh đậy trăm năm cũ càng

 

chỉ là ước mộng đa mang

tuyết đông thành đá vàng thôi có gì.

 

18/5/2021

 

ĐỨNG BÊN ĐÀ NẴNG

 

tôi vô đà nẵng một chiều

lạc chân lỡ chuyến ga chiều cuối năm

trời thì mưa đổ lâm râm

nép bên góc phố lạnh căm cả người

 

dòng đời cứ thế mù trôi

nghe mưa giọt xuống quanh tôi nỗi buồn

tôi vô đà nẵng chiều buông

gió như lạnh lắm trên đường tôi đi

 

lang thang tôi nhớ chuyện gì

mà quên cả bóng xuân thì bên hiên

chiều rơi sương khói nỗi niềm

cho tôi đợi chuyển tàu đêm ga nào

 

mái che nặng hạt mưa rào

đứng bên đà nẵng tôi chào tôi đi.

 

1/2/2021

 

MÀU HOA NĂM ẤY

 

mở tay xin níu lại đời

gọi tên người với đôi lời xa xăm

biết còn ai để hỏi thăm

thì trăng đã ngả qua rằm giữa sông

 

nữa mai bỏ cuộc muôn trùng

mây kia núi nọ ngập ngừng gì không

em chừ lạnh thấu sương đông

vòm cây lá mỏi tan bồng bay qua

 

một hôm mưa thuận gió hòa

để anh tìm mãi màu hoa cuối dòng

màu hoa năm ấy tơ hong

cho anh mở ngõ đi vòng qua tim

 

một đời sao vẫn cố tìm

vòm cây rẻ lối lặng im ngóng chờ

sao trời không thả đường tơ

cho đêm cuốn lại giấc mơ vào lòng

 

sao lòng cứ hẹn mù không

cho anh vẫn tưởng đêm đông còn dài.

 

18/4/2021

 

BÓNG ĐỜI

 

bóng đời đổ nắng xiên khoai

tôi ra đầu ruộng tìm hoài bóng tôi

buổi chiều vừa xế lưng đồi

mắt em mây trắng gọi ơi kiếm tìm

 

từng ngày máu chảy về tim

tôi theo ngọn gió đứng im lặng chờ

vàng cây xuống nẻo hững hờ

cho tôi nhặt lại bài thơ giữa trời

 

rung rung một vạt sương hời

hồn tôi phơi nắng rã rời mỗi khi

chia tay dạo đó tôi đi

mưa trên vai áo thầm thì lại rơi

 

tôi đi ước hẹn cuộc đời

bèo mương nước lũ cuốn trôi thuở nào

tìm gì giữa chốn lao xao

màu quê nhuộm tím hồ áo thiệt rồi.

 

4/4/2021

 

TRĂNG Ở BIỂN THUẬN AN

 

trăng còn ở biển thuận an

mà lâu quá lại dở dang đường về

trăng còn lủng lẳng dưới quê

mà như hoang vắng sầu tê nỗi lòng

 

làm sao chải lại dòng sông

cho tóc em mượt soi chung một bờ

con đường cát trắng nên thơ

còn in dấu vết giấc mơ qua rồi

 

trăng còn dưới biển chơi vơi

mà em thì đã mù khơi hướng nào

sóng chiều vỗ mãi âm hao

ngàn lau hút gió xôn xao đợi chờ

 

anh về trả hết mộng mơ

ngàn con sóng vỗ đôi bờ trông theo

đại dương chiều nặng mái chèo

ngàn con sóng cuộn cheo leo biển trời

 

sao em đuổi gió ra khơi

để hoa muồng tím lả lơi xa bờ

lâu đài trên cát anh mơ

dấu chân nước xóa ngẩn ngơ kiếm tìm

 

ngồi buồn vẽ lại con tim

chiều dâng sóng cuộn biết tìm được không

đời sau kiếp trước tấm lòng

em đi anh ở muôn trùng gọi tên

 

trăng còn ở biển chưa lên

rạng đông mời gọi nhớ quên một đời

anh xa thế kỷ trước rồi

trăng còn ở biển vẫn cười đó thôi.

 

19/1/2021

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34022)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33802)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34104)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34154)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36593)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38512)
Nghe em nói giọng Quảng Nam lòng như có gió thổi ngang bất ngờ đậm đà như tiếng quay tơ mượt mà như tiếng ầu ơ cuối trời
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38406)
thương cho mình một đời khốn khó đi trên một chân mà lội hết địa cầu từ đông sang tây đường dài thăm thẳm gậy trúc trên tay khập khiễng múa may
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39105)
Những chùm hôn Không hoa, không lá và không tuổi Theo gió Qua ngàn dâu xanh Qua mái tóc em Ngập ngừng Những bộ cánh bay biến đâu mất
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38004)
Có thật không một ngày nỗi trầm cảm bị trầm cảm không thể tiếp tục chờ đợi trong mỏi mòn buông thõng đôi tay rồi âm thầm lui về vùng tối
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37445)
Lăn từ đỉnh cao lăn nhào xuống dốc Đến chỗ ta ngồi nó nằm trơ khấc Ta thì đi ngược nó thì lăn xuôi Nó chẳng nhọc công ta thì tốn sức