- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA THU HOANG DẠI TÌNH ĐẦU

07 Tháng Năm 202111:56 CH(Xem: 13119)
HuynhLieuNgan
Nhà thơ Huỳnh Liễu Ngạn

thơ
Huỳnh Liễu Ngạn

MÙA THU HOANG DẠI TÌNH ĐẦU

 

cách đây đúng ba mươi năm

em gởi cho anh một bộ đồ lót

anh giữ gìn cẩn thận

nhưng thời gian trôi qua em biết

nó đã lên mùi mốc

chỗ dấu vết của em mỗi tháng

đã sẫm màu

anh định đi giặt mấy lần

nhưng thấy tiếc

sợ mất hết cả mùi em

mùi mùa thu ngày anh quen em

mùi lá rơi đầy mặt đường mình đi qua

có những chiếc lá vô tình rơi trên tóc

anh đã lượm

đã ngửi

đã cầm trong tay

như cầm trái tim em mùa thu

thổn thức trong lòng

dạo đó từng cơn gió lạnh về

em dấu hai tay trong túi quần anh

bằng vòng ôm tay gầy

chiếc cằm dựa vào vai

không biết thời gian trôi dài bao lâu

mà trời chiều bảng lảng

 

**

 

anh giữ gìn bộ đồ lót của em đúng ba mươi năm

dù anh dọn nhà đã nhiều lần

thay đổi bao nhiêu chỗ ở

anh vẫn đem theo

để nỗi nhớ thương như trăng sao trên trời

làm chứng tích của đời anh

cho em

cho hoàng hôn mùa thu kẽ lá

rơi trên tóc

rơi trên áo

rơi trên guộc gầy tơ măng

dạo ấy

thương em như thương vầng trăng

lẻ muộn đêm rằm

anh sẽ không bao giờ có ý định

đem đồ lót của em đi giặt

dù ba mươi năm

bốn mươi năm

hay nhiều hơn thế nữa

anh không muốn mất đi

mùi trinh nguyên ngây dại ban đầu

dù bây giờ đã già

già thật

nhưng anh vẫn còn giữ bộ đồ lót của em

nên không thấy mất đi tuổi trẻ bao giờ

nên tuổi trẻ vẫn còn trong nỗi nhớ bâng quơ

 

**

 

anh cũng thường đem ra ngửi lại

chút hương nồng êm ái mùa thu

mùa quen nhau

mùa lá rụng trên đầu

mùa u sầu

mùa trắc trở sông sâu

 

**

 

không biết em bây giờ về đâu

em đã thay bao nhiêu quần áo lót trong đời

còn một bộ nơi anh

em chưa về mặc lại

cho anh nhìn

cho anh thấy

cho mùa thu trong mắt đầy vơi

mộng ảo cuộc đời

 

**

 

anh đã giữ đồ lót của em đúng ba mươi mùa thu

ba mươi mùa thu hương bay vô tim vô phổi

vô óc não rối bời

anh đã rờ rẫm đã thủ dâm

đã liếm láp như liếm một sợi lông măng

trên ngón chân hư không chín mục.

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

6 tháng 7/2020

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31474)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32980)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31413)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29725)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31963)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32179)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31939)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31077)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31655)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35571)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.