SẼ TRỞ LẠI NƠI NÀY
Viết cho tôi trong những ngày mưa gió, bao nỗi bi thương trỗi dậy trong lòng, những đòn roi cuộc sống lại nhói đau.
Tôi lại nhủ lòng khoan thứ cho bất an, bao dung cho cay nghiệt, độ lượng cho hằn thù. Nào… hãy đi cùng ta nốt đoạn đường trần…
Sẽ trở lại thuở nào…
Dưới mái tranh xiêu mỏi mòn trăng sơn cước
Tiếng thú kêu hoang mịt mùng sương lạnh buốt
Lang thang tuổi thơ trên cánh đồng cỏ cháy xác xơ
Em ơi…
Bao làng xóm tan hoang dưới cơn lũ hung tàn
Những đứa trẻ còng lưng chữ nghĩa
Bà cụ lê lết cuộc mưu sinh mai mỉa
Dấu chân phù sa vật vã đèn vàng
Ngoài kia…
Chiếc lá khô hỏi mùa thu vay dối trá
Cơn gió bấc rao trang sách bán lọc lừa
Đất ho khàn bật máu
Giấy trắng sặc sụa cười
Những bất an rạn nứt nẻo đời
Miền bụi đỏ bao phận người xé nát
Giọt nước mắt giấu tấm lòng độc ác
Khóe miệng cười nhễ nhại máu xương
Sẽ trở lại nơi này…
Mái quê đơn sơ
Lòng quê đôn hậu
Đôi cây phượng vĩ ngậm ngùi áo trắng
Mấy gốc liễu dương xao xác chia ly
Chén rượu xế chiều hiu hắt gió heo may
Ai hun hút giữa mịt mù ký ức
Một bóng mồ côi
Một ngọn lá rơi
Nhủ mùa khoan thứ
Nhủ đất thương yêu
Nhủ ta ngạo nghễ
Nhủ người cội rễ
Em ơi…
Trần Quang Phong
NHỚ BẠN
Nhớ Nguyễn Nhuần
Bạn cõng mùa thu qua phố
Nghe yêu thương vàng sắc dã quì
Những bước chân tha hương gió bụi
Chiều mù sương co ro đón ai
Chiều mù sương mấy thằng đói rách
Chia nhau hơi ấm ăn mày
Một góc nhỏ mù tăm khói thuốc
Mấy bóng người ẩm mốc ngày mai
Bạn dìu mùa thu xanh liễu rủ
Nhân duyên vó ngựa thoảng lưng đồi
Heo may đóa hồng nghiêng khúc khích
Ai cười gai nhọn nhói bàn tay
Nghe ngày tháng nở nụ cười ngạo mạn
Cuộc tình xưa mục ruỗng xác thân
Lối mòn cũ cỏ hồng ngái ngủ
Mặc cuối trời mưa bụi hư không…
TRẦN QUANG PHONG
- Từ khóa :
- TRẦN QUANG PHONG