- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NHÌN NHAU TRONG ĐÊM

07 Tháng Hai 202011:53 CH(Xem: 16763)


chan troi - le minh phong
Chân Trời - tranh Lê Minh Phong

NHÌN NHAU TRONG ĐÊM

 

đôi mắt mỏi mệt không thể nhìn xuyên đêm

bóng đêm làm chúng ta mù lòa

hãy im lặng như thiền sư ngồi nghe tiếng côn trùng

nhớ lại đêm trừ tịch

chờ nghe tiếng thú đầu tiên mừng năm mới

ở đây ta chẳng nghe gì cả

trên cao độ của ngọn đồi chỉ có tiếng mưa rỉ rả

ngôn ngữ của im lặng

đôi lúc là ngôn ngữ của bỏ rơi

những người biết sử dụng lời nói đã im tiếng

nhân danh sự tĩnh lặng của triết học

tất cả cúi đầu, úp mặt

sự sòng phẳng chỉ là một hoài niệm đâu đó

dành cho kẻ thơ ngây

và cho kẻ mau quên một thuở nọ lang thang tìm đất hứa

 

xin nhặt sợi tóc em màu đen

trên bàn tay nổi gân bắt đầu run khi cầm lấy một vật

chứng tích của tuổi xế chiều bóng lặng

những cơn gió thổi ngang đời

nhắc nhở những tâm giao và hạnh ngộ

đang tan dần theo nhịp thời gian không gì cưỡng lại

đọc hai lần bài thơ đứt đoạn

hát ca cho những cũ xưa trôi theo năm tháng

tiếng hát của chim, tiếng kêu của thú

như tâm hồn chúng ta ngày mùa đông chẳng còn gì để nói

ngoài ánh mắt nhìn nhau qua màn sương

trong đáy ly cà-phê có những hình hài đọng lại

chúng ta cùng thức với nhau đêm nay

đếm sao trời và đọc lời kinh

thắp nén nhang thờ kính

cố chọn trong lòng một điều gì nhắc lại

thật xa và thật gần

có lẽ sau cùng

chỉ là nét buồn tổ tiên

nơi đất nước cũ xưa ngày hư hao giông bão …

 

thy an

 

 

CÓ NGHE CHĂNG MÙA ĐÔNG

 

có phải chăng mùa thu đã dứt

khi ta đứng một mình bên sông

nghe gió thổi mạnh

tóc bay, thơ rụng

áo vàng phất phơ và đôi tay run run chẳng nên lời

hình như vẫn còn nghi ngờ mùa đông chưa đến

khi buổi chiều mây xuống thấp

và mặt trời ẩn mặt trên thành phố ô nhiễm bụi đường

có phải chăng những tiếng kêu thật nhỏ

vang lên trong tâm hồn

mùa đông những ký ức trở mình

lá vàng, lá đỏ

xào xạc dưới chân

 

miếng bánh ngon, ly cà phê ngọt

khi rượu, khi trà

trong tĩnh lặng, hương vị của bao dung chảy qua miệng

tạm quên những khắc khổ bực mình

im lặng nhìn nhau không nói

con chim nhỏ bay qua đầu thanh thản

nhắc nhở chúng ta còn bên nhau

ngày ba bữa êm đềm, tuổi già trườn nhẹ

thứ hạnh phúc cảm nhận trong đơn lẻ

mỗi người giữ riêng trang trọng

ngồi bên nhau trầm ngâm

tuổi xế chiều như hoàng hôn trên núi giỡn mây

xòe tay đếm lại bạn bè bao nhiêu ngón

cười nói như trong chuyện cổ tích

mai này không kịp tiễn chia tay

 

có nghe chăng mùa đông

thổi qua cánh đồng rơm rạ

thúc dục ta tìm hơi ấm

cho kịp khi trời bão

chiều thắp lửa tiền nhân

rót vào tim những tiếng kêu im lìm

nhắc nhở những tinh anh đang cạn kiệt

hơi thở và sự sống của người và quê hương

 

ngày yêu dấu ơi xin đừng già

trên những dấu ấn của thiên thu…

 

thy an

 

 

NỖI BUỒN CHỨA ĐẦY PHỨC TẠP

  

con chim bồ câu sà vào lồng ngực

kêu hai tiếng hòa bình làm tim đau nhói

từ lâu không nghe loại âm thanh này

vì tâm trí bị giam sau bức tường dày kín

 

có ai đến sau lưng đâm thêm nhát dao

không cứng, không mềm, nhưng thật đau

vết đau làm máu chảy

máu khô nhanh như mưa mùa đông rơi bên thềm

 

gạo lúa không đủ nuôi bầy ngựa ký ức

rong ruổi bao năm vẫn chưa kiệt lực

bờm ngựa đẹp hơn tóc rối

gió thổi bên rừng nghe xôn xao

 

nỗi buồn chứa đầy những phức tạp

mong chút lửa trên ngọn đồi ghi dấu sử thi 

nhiều khi trong bất tận miếu đền nấc tiếng

nhớ tráng sĩ năm xưa ôm kiếm rỉ buồn buồn

 

như hạt bụi ven đường nằm trên rơm rạ

tiếng nói cười chung quanh khi lạ khi quen

con đường góc phố đã quá nhiều dị dạng

tìm mãi không ra buổi cụng ly hào sảng năm nào

 

ừ về đó đi qua khu chợ nhỏ

ngôi nhà màu xanh với khung cửa mọc rêu

còn chút gì đó vấn vương đời mỏi mệt

cất tiếng kêu như con chim đen cánh rũ chân tường

 

thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31691)
Chiều có ta ngồi trong quán rượu Uống một mình đợi kẻ đi xa Rượu chẳng ấm được lòng kẻ đợi Ta không buồn sao lại thở ra
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31239)
Điếu thuốc đầu ngày thơm ngon tận mạng Hớp ngụm cà phê thả khói mù trời Dăm người lính cũ đứng, ngồi, bè, bạn Chuyện chiến trường xưa tê tái đầy, vơi
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30219)
Em không còn làm thơ cho ngày bình yên Chú chuồn kim ngủ vùi trên lá cỏ Mây bỏ đi cùng gió Còn em với tóc hoe vàng
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30490)
Bóng lưng cứng rắn sở hữu người đàn bà bới tóc cao mệnh phụ trang phục đen rấm rứt ánh mắt đẹp tấm tức
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 33352)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu, Trần Trọng Dương, sinh năm 1980 tại Hà Nội. Tốt nghiệp Cao học ngành ngữ văn năm 2005 (chuyên ngành Hán Nôm). Có bài viết trên các báo trong nước, ngoài thơ tác giả còn mê nghiên cứu (Văn bản Nôm) gần bằng thơ, nhưng thời gian cho thơ lại ít hơn cho nghiên cứu...Hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hợp Lưu trân trọng giới thiệu đến quí độc giả chùm thơ của Trần Trọng Dương.
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 30073)
đừng đóng lại ánh nhìn từng chìm em trong sóng sóng thương yêu đừng thõng cánh tay từng siết em rực nóng đừng bỏ đâu niềm si mê điên dại của cơn mưa cuối đông rây rắc cháy bỏng trái tim thanh xuân
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31014)
Trải tơi khăn hứng hết phễu nước giọt bị cắn nắn bởi đôi con ngươi lá biến sắc đang trong tróc ven những gân khô sần sượng Lau sạch mặt nhựa băng thu âm và nhờ những nốt của lóng đông ca dán kín rãnh thở dài của nhóm thủy liễu trộn trạo khua vấp nhau quanh bụng chảo lộ thiên mốc ám
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31923)
Em khóc nghiêng hén? Để nước mắt không chảy ngang cái mụt ruồi mà người ta nói là “thương phu trích lệ” Vậy là nước mắt không chảy nữa thôi Mà nước mắt nào chẳng chảy ra từ những nỗi đau
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31859)
Hơi thở anh suy tư cấm từng vật lạ ném lên Trễ bước mây chiều mưa xám vũ khúc lượn uốn bờ âm ru buồn dáng tôi quay lên tròn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31933)
đây là lụa nhề nhễ mê man trong thân thể mê man những ngón trắng với xuống nghìn chớp sáng hoài nghi mệt mỏi