- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ẢO THUẬT

13 Tháng Mười Hai 201910:05 CH(Xem: 16444)

tim duong len troi-le minh phong
Tìm đường lên trời - tranh Lê Minh Phong

ẢO THUẬT

 

Vô số rắn loe ra từ sắc đỏ vàng
độc lưỡi răng gớm riết
bóng lâu đài đổ
bay ra bầy khô dơi
đầu lâu
hốc mắt
tiền
bướm

lửa lừa mị
nghệ ảo

xương bàn tay phải tôi từ rất lâu đã gãy
trước khi cặn cáo lắng xuống
chỉ điềm báo

tự do linh hồn nơi này
thể xác bị bạo hành sao chống đỡ
lành lặn cõi khác

thoát mùi tâng bốc đi vay nợ
vạn bàn chân bị đốn
vô nghĩa con đường

dòng ảo giác vừa ngắt.

 

RỪNG BÙ NHÌN

 

Sự nhem nhúa ở ngoài da thịt
xương khớp giả dối
phân giới tính là điều bất cần

 

nhánh buồn rơi trúng thân phận
máu cháy khô không ai nhìn thấy
loay xoay tự ràng rịt vết thương


mây khép mắt rồi cháy rất xa

vài vị bắt bàn tay nước băng
gió cuốn theo cuộc lưu phiêu


sự sai lầm trong giấc mơ tôi

đóng cửa trước khi quan hệ
đôi mắt thế gian biến mất


màn đêm là biểu tượng diệu tuyệt
tóc rơm rơi trong bùn lầy
tai điếc đặc.

 

GÃ ĐÀN ÔNG TÂM THẦN TRÊN CẦU CẢNG

 

Âm kì quái dị dâng lên từ sông
cơn lũ khốn tiếp tục ăn đất nước
gã đấm vào mặt mấy tên đền bù giải tỏa
như đấm vào mặt ở chế độ phân cảnh

chiến trường trong phim trường kịch tính
phòng giải trí rẻ tiền truyền hình
vài nhà hết thời chuyển viết kịch bản


giống như chiến thắng một con muỗi
gã đóng giáo sư trí học
thuyết giảng cho vài kể đổ đốn dạ cầu


ngồi uống rượu từ hai giờ sáng
ở đâu cũng có như ma túy và đĩ điếm
khác nhau mạt hạng hay đẳng cấp


lũ bụi người hét la
cây mặt đất ngã rạp
bắn bần bật vào tim những luồn đạn


gã chỉ huy một cái chợ
khi con tàu chầm chậm ngang qua.

 

VÁCH NGĂN

 

Rồi đến lúc phải tự chôn mình trong cỗ áo quan thời đại
mặc sóng bên ngoài quát tháo theo cơn bão
nó bán rồi sai khiến mọi người phân tích

 

có gì gai góc mà tất cả nghị trường trầm tư
ruồi nhặng không ngừng bay ra từ lũ dòi lột xác
ca từ bắt trẻ phải hát bằng âm giọng vừa bể

 

đến lúc tôi chặt mình ra chui vào nồi áp suất
đơn giản nhừ mục mặc hồn gào khóc bên ngoài
bầy dã thú trên khung tranh phăng cấu xé.

 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

 

 

Ý kiến bạn đọc
15 Tháng Mười Hai 20194:53 CH
Khách
... luồng đạn ...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109225)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 114146)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 40275)
về những điều không thuộc ranh giới đúng / sai như đã bao lần em giấu rất nhiều cách nhìn về anh khi tự dìu mình về một trời mưa khác
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110833)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109355)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
14 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108970)
Về đi thôi nhật ký ngày chân đất Gốc đa già bà kể lá bùa yêu Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu 
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110842)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 39479)
Trầm Hương chuyển ngữ ...Trong thi tập này, “Anh thích em lặng thinh" và "Đêm nay anh có thể viết những giòng buồn bã nhất" là hai thi phẩm tiêu biểu cho dòng thơ khắc khoải của Neruda sau cuồng nộ thân xác, được thâu vào đĩa nhạc dùng làm nền cho phim The Postman [Người Phát Thư]...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38523)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114474)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ