- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM VÀ NỖI BUỒN

19 Tháng Mười 20192:19 CH(Xem: 18883)

anh TNT
Đời người như sương sớm - ảnh EDE

 

LÁ NÕN

 

Gió thơm ngực cỏ non tơ

Mùa xanh lá nõn ngẩn ngơ đêm này

Nụ hồng rạo rực bàn tay

Bồn chồn nhựa ứ hàng cây cúi đầu

 

Ngủ đi em

                    Đất đã đẫm ngâu

Lời ru lá đổ đẫm sầu phù du

Võng ru nhịp võng hoang vu

Bóng ru chợt bóng ngàn thu ngậm ngùi

 

Trăng tàn dỗ giấc mồ côi

Nghe đau chân cỏ bên đồi dế kêu

Nghe từng vốc đất tịch liêu

Thinh không rạn vỡ lệ xiêu bước người

 

Ngủ đi em

                   Môi mỉm nụ cười

Lúm đồng tiền ấy đánh rơi chốn nào

Nụ hồng kia mãi ngọt ngào

Nhân duyên… lá nõn xôn xao gọi mùa

 

Trần Quang Phong

 

 

 

GÓC RỪNG

 

n náu góc rừng

Nuôi dưỡng nỗi đau

Vành trăng cong dấu hỏi

Em có về phố xưa?

 

Mù tăm mùa áo trắng

Lửng lơ cuộc tình trong veo sương mùa hạ

Tiếng ve rơi nơi nào

Ai cúi nhặt dấu chân?

 

Cánh đồng sóng sánh vàng

Cây xanh lưng đồi khao khát

Đêm mưa nỉ non

Đất dỗi hờn

Người thầm thì cùng bóng

Em có về lối cũ?

 

Hoa đào rưng rưng hiên nhà ai

Rơi lặng lẽ

Đốm lửa góc rừng

Ấm áp lều khuya

Khói hương quấn quýt

 

Trần Quang Phong

 

EM VÀ NỖI BUỒN

 

Tôi vẽ nỗi buồn

Bút gió lạnh buốt

Mực mưa trong suốt

 

Ngọn gió rì rào hàng cây xanh cội rễ, lác đác lá vàng rơi vào thân phận đa đoan, bóng người mồ côi con đường xao xác, lạc nẻo về về quê xứ.

 

Giọt mưa thinh không chiều tha hương, hiên nhà ai ngậm ngùi chờ đợi, bầy trẻ thơ rượt đuổi tiếng cười lửng lơ, những bàn chân khỏa thân tung tóe ký ức.

 

Tôi vẽ khuôn mặt em

Mực xanh búp nõn

Bút hồng xôn xao

 

Cánh mày huyễn hoặc cong vắt mảnh trăng non, bầy chim én rủ nhau về ẩn náu. Giấy trắng nhân duyên dỗi hờn thuở ấy, dấu hài lan tinh khiết tiếng chuông trăng.

 

Ngọn gió heo may chải tóc, bụi hồng buông tiếng thở dài, đôi môi đỏ thị phi rạo rực, vầng trán trong veo chìm khuất vào mây.

 

Nỗi buồn mềm mại như môi em

Nồng nàn nụ hôn như da thịt trăng rằm

Tôi úp mặt vào ngực cỏ

Nghẹn ngào khuôn mặt sơ sinh

  

Trần Quang Phong

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 55299)
Chết không hẳn là một điều bất hạnh Sống chưa chắc là một diệu kỳ nếu sống mất tiếng nói Nhưng em ơi sao anh vẫn không cầm được lệ tuôn Khi tiễn bạn bằng lời kinh Bát Nhã
13 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 59270)
Lưu manh hay nghĩ mình là thi sĩ Bằng những vật vã ngu si Hay tưởng mình là nhà độc tài Không cho ai nói ngược
09 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 57690)
Em đang chống bão Giấc mơ đêm như những ngôi sao Băng qua chiêm bao về ngang phố nắng Nhà em nước lội như sông
21 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 50918)
LTS: Mời quí bạn đọc những bài thơ của Trương Bình Minh, đây là những bài thơ anh viết vào những tháng sau cùng của cuộc đời anh, từ tháng Bảy đến cuối tháng Chín năm 2013. Bình Minh là một thân hữu đại diện cho Hợp Lưu tại Georgia, Hoa Kỳ. Những bài thơ như những giòng nhật ký anh gởi lại cho cuộc đời đầy mộng ảo và phù du. TCHL
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 49262)
Không thể ngừng nghĩ về em Mọi cuộc vui bắt đầu ngoài cuộc Những nhịp nhẹ bước lại gần của ngàn vì sao Nỗi đau tan vào nhau chờ đợi
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 51303)
g iao thức của nỗi buồn trở thành phạm pháp những chiếc vé đi vào lễ hội được mua bằng máu tự dô nhân danh tự do với chiến thắng cuối cùng là cầm tù được tự do
09 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 50761)
Dòng người cúi đầu lặng lẽ đi Về phía ngôi nhà Đại tướng Thắp cho ông một nén hương trầm Không cần tượng đài tạc bằng đá
06 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 53732)
theo tôi đi mây kín trời tháng tám cỏ đồng hoang đang cháy ngọn khô vàng chiều cất bước gió thơm từ cửa biển mưa đêm rồi xô giã biệt ăn năn
14 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 60094)
M i không bầy đàn, mi cũng không phe cánh hẩu Những kẻ khôn ngoan hơn mi đã chết hay gãy cánh từ lâu Những tên áp-phe, mặt rô Những tên lại cái, xăng pha nhớt... tàng ẩn điên loạn chụp giựt từng cơ hội
07 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 57005)
T ôi về đây sau nhiều năm đi biệt Ngôi nhà cha tôi bị đập bao giờ Ra đứng lơ ngơ ngó cổ viện Chàm Vuốt mặt từng hồi cổ họng rát khô