- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NẮNG VÀNG PHƯƠNG KHÁC

23 Tháng Chín 201911:09 CH(Xem: 18222)

DangThiThanhHuong
Nhà thơ Đặng Thị Thanh Hương

 

ĐƯỜNG SA MẠC

 

Ta nhớ nhà ta ơi con phố quen
Ta nhớ mùa mưa đường tan bong bóng
Ta nhớ công viên nắng vờn mặt sóng
Nhánh sông con nước không chảy về nguồn

Ta là loài chim sải cánh cô đơn
Cứ mải miết kiếm tìm điều gì không biết nữa
Cũng chẳng thấy nơi nao là tổ
Chốn trở về có ai để gọi tên?

Người đàn bà vén kỉ niệm vào đêm
Giấu ái ân dưới từng viên gạch vỡ
Những ngôi nhà cửa đóng rồi không mở
Người ta gọi là chồng giờ đã của người ta

Cốc nước đổ đi, sa mạc trắng đường xa....

Đặng Thị Thanh Hương

California 22/9/2019

 

Ờ GARDEN GROVE


Giờ nắng đã vàng phương khác
Bao giờ trở lại mùa xưa?
Những mặt người xa lạ quá
Nhớ Sài Gòn từng chiều mưa...

Ta đi qua miền lá đổ
Ta đi qua mùa bão giông
Chiều nay ta ngồi nhìn nắng
Chợt hỏi lòng còn buồn không?

Hình như chẳng còn biết khóc
Hình như lâu rồi không mơ
Chập chờn những đêm khó ngủ
Ta nghe quá khứ xa mờ

Giờ đã không thể trờ lại
Mùa thu vàng phai cuộc đời
Chẳng màng bon chen danh vọng
Ta thành cơn gió rong chơi...

 

Đặng Thị Thanh Hương

Cali 8/9/2019

 

NGÀY TRỞ VỀ

 

Ngày ta về thu sang, hoa đã rụng
Tán cây bên đường khẳng khiu đến trụi trơ
Đêm vô ảnh, bóng mình tan đáy nước
Mặt Hồ Tây xao xuyến thuở trăng khờ

Mấy mươi năm ừ thế mà nhanh thật
Những người tình khuất bóng phía hoàng hôn
Ái ân nhạt, phai màu son năm cũ
Ta tìm ai neo lại chút tủi hờn?

Những tên người nhiều khi không nhớ nổi
Bởi ái tình chỉ là giấc phù du
Nhưng ta nhớ, trời ơi ta vẫn nhớ
Nồng nàn hương hoa sữa mỗi mùa thu

Ngày trở lại, ta tìm ai để khóc?
Trăm vòng tay không níu nổi hẹn thề
Ta nhìn lại nào thấy mình đâu bạc
Hay tại mình đốt lửa cháy đam mê?

Hn 27/8/2019

Đặng Thị Thanh Hương

 

Ý kiến bạn đọc
25 Tháng Mười Một 20191:34 SA
Khách
Cảm ơn chị Hoàng Thu Hoài đã đồng cảm ạ.
24 Tháng Chín 20194:48 CH
Khách
Thơ hay quá😍😍😍!làm mình cũng cùng tâm trạng, ai là người ra đi sẽ hiểu nỗi nhớ quê nhà đến thế nào. Cảm ơn tác giả.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31547)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33035)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31514)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29830)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32059)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32234)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31992)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31127)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31732)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 35635)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.