- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MÙA PHẾ TÍCH

21 Tháng Chín 20196:09 CH(Xem: 17688)
photo Pham Anh Dung
photo Phạm Anh Dũng


NỖI BUỒN CHƯA ĐƯỢC CHỈNH TRANG

 

 

có một sự nhầm lẫn ở đâu đó

khi con mèo hoang động đực nửa đêm kêu gào

tiếng gió rít hụt hơi qua những mái nhà xám ngoét

lúc anh ghì riết lấy em

cánh cung buông một đường tên

thẳng tắp

 

có một sự nhầm lẫn nào đó

ở cái cách con sâu trườn mình trên cành cây

nhẩn nha ăn hết lá non

không đếm xỉa gì đến tia nắng mặt trời rọi tới

những ngỡ ngàng xanh rêu

 

giọt nước có thể là một tấm gương bình yên

soi hình hài nhọc nhằn của biển

cũng có thể là một lời thầm thì

vô vọng

có một sự nhầm lẫn chết người

khi biển cùng thời gian tương hợp

 

khúc vĩ thanh hoang phế

là nỗi buồn chưa được chỉnh trang

bỗng ào ạt như cơn lũ muộn

trong cuồng điên mưa

 

có một sự nhầm lẫn

giữa ngày và đêm

 

NP phan

 

 

 

MÙA PHẾ TÍCH

 

 

những giấc mơ hồn nhiên bước ra ngoài giấc ngủ

toan tính một cuộc vui

bằng trò chơi sắp đặt

trống trải hồ nghi

nỗi buồn bỏ túi

 

những con chữ lặng lẽ rời trang sách

tất tả trên hành trình vô vọng

xuyên qua giao lộ mặc cảm

cân bằng

độ lượng một vòng xoay

 

sự thật vội vã lánh ra ngoài cái bóng tuyên ngôn

đi bằng đôi chân định mệnh

đã có lúc song hành

cùng chân lý

lửng lơ

 

niềm vui bất chợt tách khỏi nụ cười

để sửng sốt yên bình

lộng lẫy bao dung

trong một góc khuất lẻ loi

mùa phế tích

 

                                   NP phan

 

 

 

 

NGÀY VỀ

 

ngày về lớp lớp tàn phai

chỉ còn lại một dấu hài trong mơ

giọt nào rụng xuống hiên mưa

chút ơn cay đắng cũng vừa quạnh hiu

 

vai gầy thấm đẫm hoang liêu

quỳnh hoa một đóa ít nhiều đa mang

giật mình, ngỡ cơn mưa tan

là trăm năm đã ngỡ ngàng khói sương

 

thì thôi hí cuộc vô thường

dấu chân miên viễn, nỗi buồn kiêu sa

hỡi ôi, con dế hiên nhà

bỗng nhiên cất giọng la đà gọi ai

 

                                                NP phan

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 117558)
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115985)
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113278)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115560)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 117951)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 120128)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 113942)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 119086)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng
12 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 123889)
T ôi xin lỗi rất đau lòng nhưng phải nói ra ngày mất Hoàng Sa chỉ nửa nước đau thương căm hờn lũ giặc chỉ nửa nước sục sôi niềm đau mất đất
24 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 118599)
B ằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng Bằng tiếng dương cầm Nhẹ sâu tháng năm Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng Xuyên qua em Cơ hồ mênh mông