- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỤC BÁT CỦA QUỲNH

29 Tháng Tám 20197:20 CH(Xem: 19587)
NguyenDaQuynh 2019
Thi sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh 2019



LỤC BÁT MÙA

 

người dưng trong mắt người dưng

để mùa nay

một rưng rưng

mùa về 

 

mùa về ai thả tóc thề

để ai luyến một bộn bề

mùa xưa

 

có nhiều không 

những cơn mưa

từ trong ký ức

ướt mùa

chiều nay

 

(lục bát của quỳnh)

 



LỤC BÁT NỤ CƯỜI

 

đêm nghe có tiếng thở dài

dường như chiếc lá chao ngoài hiên mưa

 

trăng ngồi giấu mặt - buồn chưa?

nghiêng đầu em nhớ - mùa xưa - có người ...

 

có người bán một nụ cười

anh mua dành để một đời tặng em

 

(lục bát của quỳnh)

 

 

NHƯ MỘT LỜI HÁT RU

 

ngàn xa gió hát lời ru

dỗ em say ngủ

giấc mù mịt,

đêm!

 

gối thơm trải vạt tóc mềm

trăng rơi mấy sợi

trăng chìm trong mơ

 

ru em

có một người khờ

bên cung nguyệt hát

chờ kiếp sau

 

ru em

tình cuối

tình đầu ?

dường như vô thuỷ

lẫn vào

vô chung

 

ru em

tiền kiếp ngại ngùng

mai em về

biết có không

một lần?

 

(lục bát của quỳnh)

 

LỤC BÁT TÍM

 

ngón tay tím giọt mực

em thơ dại đã bước qua tuổi hồng

tóc dài thả một chiều sông

có người níu sợi bềnh bồng

mây trôi

ngày em thêu áo theo người

hoa mua vườn cũ rã rời

tím xưa

 

(lục bát của quỳnh)

 

 

LỤC BÁT ĐƯA NGƯỜI

 

đưa người 

ngày xưa qua sông

hoàng hôn tím, tím hoàng hôn 

ngập ngừng

ô hay mắt chợt buồn rưng 

vài ba giọt ngọc lưng chừng mi thơm

 

đưa người

tay hững hờ buông

tay người dưng cũng bâng khuâng chút gì

một mai vẫn cõi đi về 

mà sao nghe nặng câu thề cùng ai 

 

đưa người 

qua ngõ trăng cài 

song thưa mấy độ rạc roài vóc hoa

bao nhiêu tuổi đã buồn qua 

vẫn trơ trọi mãi một tà áo mơ

 

đưa người 

về lại ngẩn ngơ 

mất đâu cái thuở dại khờ nguyên trinh

tình ơi xa xót là tình 

đưa người

mình lại khóc mình

tình ơi 

 

NGUYỄN DẠ QUỲNH

 

Ý kiến bạn đọc
20 Tháng Chín 20193:27 CH
Khách
Cảm nhận từ thơ của thi sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh.
Lê Miên Khương lemienkhuong@yahoo.fr

" Chào em lục bát người dưng / Bầu trời tiêu diệu rưng rưng mùa về / À ơi vô thủy câu thề / Mi thơm giọt ngọc tôi về tịch liêu "

Ai từ lục bát bước ra
Thân dung yểu điệu đôi tà áo bay
Hôm qua và cả hôm nay
Còn nhiều hôm nữa tôi say vì người

Đừng hờ hững, xin mỉm cười
Mến mùa hoa tím, tôi làm người dưng
Xin ai không bảo tôi đừng
Làm người … tình cuối ai từng yêu thơ !

Dù ai có nói tôi khờ
Vẫn xin … lục bát, mộng mơ … tóc thề
Tôi từ miên viễn chân quê
Sáng hồng chiều tím : cõi về tôi thương

Cho tôi luyến quyện mùi hương
Dẫu cho xa lắc trên đường nguyên trinh
Mặc cho người cứ vô tình
Làn hương tôi giữ … một mình cho thương

Lê Miên Khương 20/09/2019
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45619)
Buồn miên man hoàng hôn. Buồn chảy ra từ mười đầu ngón tay hoang mang. Buồn là máu.
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44789)
Buổi chiều thứ 2 vắng người Anh ở không [ con dã tràng] cũng ở không Anh phía này lấy tay Viết trên cát tên em Con dã tràng phía bên kia xe cát
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 43603)
Tình yêu nở muộn Mùa bóc cái lạnh Đông đắp vào hơi thở anh. Em thảng thốt đợi cánh hoa Tình yêu thắp nắng Trái tim nở bung khát khao, thèm giọt hương anh tưới vào không gian em.
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 44215)
1 rặng mồng tơi chia 2 nhà hàng xóm nàng nuôi tầm dệt lụa hong tơ chàng hàng xóm thường xuyên không việc [làm thơ] con bướm trắng ở không bay qua bay lại bay tới bay lui báo hại làm cô nàng cảm động chết luôn
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 45213)
Em nằm cạnh trái tim anh Có nghe máu chảy trăm nhành yêu thương Trời xanh đầy tiếng chim vương Dòng sông đầy gió. Vườn thơm đầy lòng
21 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 43882)
bắt đầu tháng tư rồi đó em em có còn nhớ quê nhà không đã ba mươi năm rồi nhìn bạn bè tôi lần lượt ra đi thế hệ chúng tôi đang già rũ, đuối chết mà quê nhà vẫn mù mịt, xa xăm
11 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 39909)
Xuân 1999, Lê Đạt rời Paris về Hà Nội, để lại tập thơ Mimơza (Từ Tình Epphen II) sáng tác trong khoảng thời gian ba tháng ở Pháp. Ông không dặn dò gì. Mimơza vẫn ở yên trên kệ sách, đợi. Đợi một dấu hiệu của nhà thơ. Bảy năm qua, dường như bảy năm cũng là thời gian ủ rượu, Lê Đạt cho Mimơza ra mắt và độc giả Hợp Lưu được ưu tiên nhận hương vị đoá hoa đầu.