- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TỪ EM QUA BUỔI NẮNG MƯA

11 Tháng Tư 20199:19 CH(Xem: 20339)



SUONG KHUYA -Quy SG
Sương Khuya -ảnh Quy SG

Tháng năm

 

Tháng năm rợp trời hoa phượng đỏ

Ve khép lời trước mắt ai dưng

Gói thơm trong áo em về mộng

Lạc bước chiều ơi…phải ngập ngừng

 

Tôi với tôi là hai số không

Ngồi đây nhớ đấy cũng bằng không

Người ơi quê cũ mà đâu cũ

Son phấn che ngang má ai hồng

 

Tôi vẫn là xuân phía không xuân

Quê người mỏi gót tạm dừng chân

Yêu em mỏi đợi thành xa lạ

Yêu chẳng thành yêu hoá ngại ngần

 

Em đã là mây trót xa quê

Và mưa và nắng đã ăn thề

Đâu mảnh linh hồn vương sương khói

Để buồn cho xác phía bên kia

 

 PHAN THÀNH MINH

 

 

 

Nỗi đau đồng nghèo

 

Đường cày thôi vắt vai trâu

Nỗi đau đồng trũng lúa khâu kín rồi

Gánh về cả tiếng ru nôi

Con lạ ngủ thúng

Mẹ cười héo hon

 

Cau ba bổ sáu ăn giòn

Mười tư có khuyết thì còn mười lăm

Che con bên lạnh mẹ nằm

Phên thưa chiếu mộc căm căm gió lùa

 

Trâu nằm nhai lại đường bừa

Còn lúa con gái

Còn mùa thảnh thơi

Xuân đi hương sắc cạn rồi

Sen hồ giận tím bờ môi lỡ làng

 

Thu đâu ai nhuộm mà vàng

Cầu tình ai bắc mà sang với tình

Thương mình mình sống cho mình

Mặc mưa cứ thoả thích tình gió mưa

 

 PHAN THÀNH MINH

 

 

Từ em qua buổi nắng mưa

 

Đi từ câu mẹ ru nôi

Em qua trăm nẻo đường đời nắng mưa

Lâu rồi em đã về chưa

Dòng sông vẫn giữ ngày xưa em hiền

 

Nắng lên từ nón em nghiêng

Nụ xuân ửng chín trên miền ca dao

Mùa vàng pha áo em nâu

Lúa ơi cho gửi vài câu ân tình

 

Biển quê vẫn đỏ máu mình

Súng gươm chưa tạc vẹn hình quê hương

Mẹ còn dầu dãi nắng sương

Đèn khuya thức với nỗi buồn cô liêu

 

Giao mùa lũ lụt nắng thiêu

Gian lao như nợ đọng niêu cơm đèn

Sao trời tiếp lửa em nhen

Làm sao tôi biết là đêm vô cùng

 

Vẫn còn nghiên bút thuỷ chung

Vẫn thơ và rượu bềnh bồng khói sương

Vẫn yêu với mộng bình thường

Hoa đâu rực sáng từ hương của mình

 

PHAN THÀNH MINH

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34222)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37707)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34470)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37293)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34330)
mặt trời trên da lửa đốt âm hồn cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn đã hoang dại theo chiều tóc trắng có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33378)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Lê Miên Ca là bút hiệu của Lê Công Chính sinh năm 1989 tại Bảo Lộc- Lâm Đồng. Lê Miên Ca tốt nghiệp Âm nhạc Dân tộc Nhạc Viện Tp HCM. Hiện sống và làm việc tại Đà Lạt. Quan niệm về thơ: “Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình trong trẻo. Nở vô vàn những bông hồng thơm tinh khôi. Qua những lo âu sợ hãi vặt vụn cuộc sống. Vẫn thế, vẫn mọc mầm xuân nụ cười tươi mở. Không còn những âu toan, không còn những rũ rượi tức tưởi vô nghĩa. Gương mặt cuộc sống thành thơ, thơ vi diệu tầng tầng nơi cõi sống tôi”(lmc). Chúng tôi trân trọng giới thiệu những thi phẩm của Lê Miên Ca cùng văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. 
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32097)
tiêu lòn dục vọng hanh hao đêm qua nằm ụ dưới hào manh tâm thưa em nguyệt chiếu bữa rằm cồn lên ngực sóng bãi nằm phơi ngao
17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 39543)
t huở ấy tự đỉnh chiều áp thấp mỏm vực mưa ai đó gieo mình một màu sắc nhọn như đinh trổ vào lênh loang nhớ
12 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34357)
C hập chùng đồi núi mây vô ngại Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm Bùn sen ngan ngan trăng đại hải Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
08 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35290)
t rời đương nắng xin đừng ra bửa củi sợ mưa về kéo rụp cả chân mây trời hết nắng. thôi đừng ra sân nữa để ôn nhu còn đậm nét chơn mày