- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRẦN THỊ HẰNG

06 Tháng Mười 20189:21 CH(Xem: 24045)

Trần Thị Hằng 1
Chân dung Trần Thị Hằng - Hà Nội


LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Trần Thị Hằng sinh năm 1990 tại Thanh Oai - Hà Nội. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quý bạn đọc và văn hữu những thi phẩm của người làm thơ tuổi trẻ này.
Tạp Chí Hợp Lưu

 

THÀNH PHỐ NGÀY 20

Anh mang gì cho cuộc chiến ngày mai?

Người ta mang gươm và hoa hồng

Vinh quang cho mỗi lần máu đổ

Chẳng ai xem như một trò đùa


Đừng giận em

Đôi bàn tay bé xíu lặng im

Con đường quanh thành phố

Những ngọn đèn phờ phạc đứng yên


Dấu vết loài người

Vệt trầm cổ tích

Chúng mình đi thôi

Bay như cánh chim gọi mùa xa ngái

Ai mang hoa đến đây

Thắp mộ người thắng cuộc

Để viết lời ngợi khen

Những đứa trẻ không quần

Cụ già không khăn

Thành phố vẹn nguyên

Xuống cấp

và lai căng...


Chỉ cho em

Góc nào là thành phố

Em đóng lại cánh cửa

Bấm một ổ khoá

Để thành phố khỏi lang thang

Để lũ chúng mình có nơi tìm về trú ngụ

Chờ lành những vết thương.

 

Trần Thị Hằng


RỪNG

 

Không tiếng chim kêu

Không chân thú dữ

Chỉ loài sâu ẩn mình…

         

Rừng không tiếng bom gầm réo

Không máy bay thả chất độc lụi tàn

Núi vẫn khô

Cây vẫn đổ

         

Có khi nào giận hờn hoang vắng

Bao yêu thương không nổi một lần nước mắt

Chúng mình chọn lặng im

Như con sâu chọn nép mình trong lá

Mong mưa qua

 

Tiếng thét nơi cuối rừng

Của chiếc xe bánh xích

Những người con lương thiện

Bị đẩy vào cuộc chiến mưu sinh

Mồ hôi chưa vơi bàn tay đã rỗng

Ánh sao băng vừa rơi nơi vũng nước

Ai đã vội đặt tên ngọn khói để mơ về trời

Chiếc lều màu cam nằm im

Những thân người đang run

Họ đố nhau về ngày mai

Về những chòm sao chưa bao giờ chạm tới

Và ngủ quên…


Và không biết gì về cánh rừng lặng im

Chỉ loài sâu đêm gặm thầm giọt mồ côi trên lá

 

Ngày tháng năm nào đó

Nơi đây đã là cánh rừng

Cho loài chim di trú hót mừng buổi sáng đầu tiên

 

Ai đã chọn hàn gắn bằng nước mắt

Rừng hàn gắn bằng nước lũ

Khi cuốn trôi tất cả

Chúng ta ngang nhau ở điểm khởi đầu

 

Bầy kiến đỏ đen mải miết dắt nhau tìm cỏ mật

Em đừng quên

Những lần nguyện cầu

Những giờ nước mắt

Để mình ăn năn.

 

Trần Thị Hằng

 

 

 

DẬY ĐI

 

Dậy đi

Chúng ta ngủ quá lâu rồi

Trên thềm đầy hoa

Khúc nhạc

Lời ca

Người ngủ vùi không nghe được

Dậy đi

Thềm hoa đầy bóng nắng

Gay gắt ngày

Bức phù điêu thời thượng cổ

Bức tranh tình mẫu tử

Mắt sáng mặt trời quờ quạng đêm

Dậy đi

Ánh trăng nào cũng sáng

Ai về từ phía hoàng hôn.

 

Trần Thị Hằng

 

 

 


 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37600)
Đã hai ngày anh không phôn cho em Tại sao vậy Chó Vàng quỷ sứ? Hai ngày con Ếch Con mỏi mắt Hai ngày con Ếch Con căng tai
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41639)
Tuổi ba mươi qua rồi Ngày hai mươi xa xôi Năm bốn mươi nhích lại Thời gian vô tình trôi
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40189)
rừng em con sóc ngủ ngồi cành chen nhánh nhớ lá vùi rễ quên
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41068)
Này cô em lúm đồng tiền xinh xinh Bệnh viện là gì nhỉ? Những ô vuông nho nhỏ ảo huyền Số phận mi nằm ở đó Đen thì đen chờn vờn Đỏ thì mong manh đỏ Vàng pha lam một cái lá rùng rình
10 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41631)
anh xin tạ tội với em người vợ hiền chung thủy cả một đời em lận đận vì anh bao nước mắt
09 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35585)
Khó thể ngó mà không khóc lên mặt trời trong chu kỳ hoan lạc nhất. Ngày phì nhiêu đang phân phát từng rổ tinh lực.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38999)
Anh vứt bỏ đồng hồ và thành người ngoài cuộc Họ hân hoan chờ anh ở nơi mây sẽ dừng cái lãng quên tuyệt đẹp
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 47128)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41654)
Tròng mắt lạnh Lạnh khuôn mặt đá Bao quyền uy đã rớt xuống bùn Những cơ bắp còn căng lên mãi mãi
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 42817)
Soi vào gương thấy mẹ ta chiều nhọ mặt người tất tả liêu xiêu gánh gồng đê vắng chợ xa làng xa bước chân tấp tểnh tre oặn mình trong gió bão mười hai.