- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÂM KHÚC

20 Tháng Tám 20189:45 CH(Xem: 21939)


ND 10
tranh Nghiêu Đề


tâm khúc

 

 

sóng gợn muôn trùng

 

ước hẹn đã vương buồn cố xứ

chao ôi, sóng đã gợn muôn trùng
liệu có còn chăng trời tịch lặng
vỗ về ta ngày tháng bao dung ?

 

 

dọc ngang phận người

 

trăm năm là tiếng thở dài
bóng đêm lẩn khuất dặm ngoài quan san
hỡi ôi, ngựa đã xa đàn
vó câu thiên cổ dọc ngang phận người

 

 

gửi

 

gửi lên trời một câu hỏi bâng quơ
gửi vào đất câu trả lời chua chát
gửi ngày trước một lời chào ly biệt
gửi mai sau muôn dặm nẻo đường xa

 

 

mộng

 

đêm gối đầu lên giấc mộng
chợt nghe xao xác bốn bề
thấp thoáng lời kinh vô lượng
giật mình một nẻo đường mê

 

 

hoàng hoa

 

ngậm ngùi một bóng hoàng hoa

bước phiêu du vướng chiều tà lỡ chân

áo bay muôn dặm phù vân

nắng ngơ ngẩn nắng, mưa ngần ngại mưa

 

phượng vẫn còn hồng

 

trời còn xanh một nỗi niềm mộng ảo
phượng còn hồng đau đáu tuổi chia xa
chút nuối tiếc đã chìm vào thinh lặng
đã rêu xanh những ngày tháng mượt mà

 

NP phan

 

 

 

lặng lẽ

 

 

lặng lẽ một dòng sông

đâm nhánh về phía biển - mặt - trời

mùa lặng thinh chới với

lặng lẽ buồn vui rong chơi

lặng lẽ bức tường xám vô vi

 

có một góc tự do nhỏ nhoi

đang nhảy múa một hình hài

trong sự lặng lẽ đa cảm

giọt nước mắt yếu ớt

sớm giã từ bờ mi khỏa thân

khép mở cõi vô cùng

 

lặng lẽ hài xanh âm âm thái dương

em gọi mùa trở giấc

con nước bàng hoàng quẫy đạp cửa sông

chối từ lặng lẽ

 

lặng lẽ em

ngọn lửa

lặng lẽ ngôn từ

cháy lời yêu

 

                                                NP phan

 

thu khúc

 

mai mốt em về nhớ thăm tuổi phượng 
dù nét kiêu sa năm tháng dần phai
đốm lửa thắp không còn hồng trong mắt
đi mười phương chưa hết giấc mộng dài

 

và chút nắng cũng trầm tư với gió
hoang vắng nào cũng gợi nỗi cô đơn
chiều đã lặng nên dịu dàng hư ảo
nghiêng về phía nào cũng gặp hoàng hôn

 

những chiếc lá đã nhuốm màu tiếc nuối
giai điệu xanh run rẩy với sa mù
sắc vàng hanh đã lạc vào hoa cúc
quay về phương nào cũng gặp mùa thu

 

không hẹn gặp mà mắt buồn như thế
sóng mùa xưa xao động đến không cùng
em có nhớ những con đường năm ấy
đi về lối nào đã gặp phù dung?

 

NP phan

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32987)
R ồi cũng đến lúc không còn để nói câu tiên tri nở trắng cánh phù dung rồi cũng đến lúc không còn để đợi khúc tình xa rớt lại giữa lưng chừng
22 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32702)
B ạn tôi dậy cho tôi viết ca khúc Sau 3 tuần bắt tôi viết 8 tiểu đoạn Tôi ghi note cho từng tiểu đoạn Tất cả đều không có gì sai Bạn dạo những note kia bằng dương cầm Tôi nghe những âm thanh là lạ Bạn nói với tôi  Cái này không phải nhạc Hiền ơi…
21 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35399)
K hi về đã lạnh vườn xưa Chỉ nghe giá rét sang mùa mà thôi Giờ em heo hút phương trời Biết chăng đây có một người nhớ thương
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 36439)
C hỉ còn một góc phố Và một ngã tư chơ vơ không người chờ đợi Em đi qua hôm nào anh đâu biết Một nửa tình buồn lạc nhịp ngoài đêm
18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33960)
T ôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S móc nhau nối xích lại gần để biến dạng một hình lưỡi câu đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35252)
Đ êm đọc những bài thơ của em Quả thật không sao giấu được nụ cười Vài ý nghĩ muốn làm một tuyển tập Gồm những bài thơ cứt thời gian
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 29987)
H đã rời bỏ nơi chốn chúng tôi cùng rong chơi “ nơi đó sặc mùi lừa bịp – H nói những cái thớt và những đứa liếm thớt H không chịu được mùi không phải của người”
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30236)
T hấp thoáng tháng tư rưng rưng mùa hạ cũ Mùa xưa qua đây Tuổi trẻ hồng như màu mực đỏ Đêm đốt rừng gió xiết cổ tình ca
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 32551)
c ắm que nhang tưởng niệm cho ngày ra đi thấy niềm cô đơn một lần nữa trở lại đêm soi gương sâu hút ánh mắt thoai thoải đường cong li tâm ấm ức
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33211)
h ôm qua thấy bạn về cười cụng ly một cái hỏi đời ra răng? thì đời vẫn sống nhăn răng từ bạn đi mất nhì nhằng tới lui buồn. thì cứ nhe răng cười mà vui cũng đã lệ rơi trùng trùng