CHUYẾN XE CUỐI CÙNG
Chuyến xe mùa thu đón mẹ trở về
Con ngẩn ngơ vỉa hè quê xứ
Những chiếc lá trầu úa vàng
Cơn mưa ngâu rả rích
Heo may thở dài heo hút lối khuya
Bóng cau gầy guộc
Cội nguồn mẹ về
Miệng cười hồn nhiên móm mém thị phi
Mẹ…
Con mang theo suốt cuộc trần ai mái tóc buông dài xanh mướt vành nôi
Vốc cát phận người trăm năm rã rời lạnh lùng đáy huyệt
Khói hương nghi nghút
Mộng mị bụi hồng
Những dấu chân tăm tắp in sâu vào nhân gian vời vợi cánh đồng
Chiếc khay trầu cũ kĩ
Lặng lẽ bên song chiều
Những ngón tay khẳng khiu gầy nhẫn nại kết mối lương duyên
Đã mù tăm cổ tích
Vọng lại câu ca dao buồn thăm thẳm mắt mồ côi
BẤC RU
Tiếng thở dài rưng rức đêm khuya
Mẹ ngồi bên song têm cánh trầu duyên nợ
Gió ngoài kia nức nở
Thì thôi… ru giấc bụi hồng
Nụ cười mím chi lóng lánh mắt cội nguồn
Tóc bạc mồ côi liêu xiêu hương khói
Bấc xanh vô thường nhức nhối
Bóng người trắng muốt bao dung
Mẹ về hư không
Cánh trầu nhân duyên héo úa
Bếp nhân gian tắt lửa
Thôi thì..ru giấc trẻ thơ
TRẦN QUANG PHONG
- Từ khóa :
- TRẦN QUANG PHONG
Vốc cát phận người trăm năm rã rời lạnh lùng đáy huyệt
Khói hương nghi nghút
Mộng mị bụi hồng