- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

KHÁNH TRINH VÀ TRÁI TIM YÊU

26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33547)


a_ktrinh_1


KHI TRÁI TIM KHÔNG CÒN CẢM XÚC


Mình…


Học yêu lại nhé anh

Học cách hôn nhau bằng mắt

Đẹp như mơ

Em tưởng tượng và cười một mình


Học yêu lại nhé anh

Để em đỏ mặt khi ai khen răng khểnh

Em vân vê cổ áo, giấu hững hờ bầu ngực chưa một lần biết bàn tay thô bạo

Tình yêu ấy ngọt ngào anh nhỉ

Y như con gái 16 trinh nguyên


Học yêu lại nhé anh

Em học cách thưa má thưa ba anh

Trốn má trốn ba em

Cái hôn thèm chảy nước miếng


Học yêu lại nhé anh

Học cách khuấy cà phê đến nhạt

Trái tim ngốc nghếch của em cứ nhớ điên cuồng như thế

Học yêu lại

Cho tình yêu kích dục trái tim em.


Khánh Trinh 18h46, 24/03/2014




GỬI NGƯỜI SÀI PHỐ


Rứa là anh bỏ em đi

Con nhộng cũng cựa mình… đòi bay

Hèn chi từ bữa hổm rày

Nửa đêm tỉnh giấc...

Em cứ ngỡ mình đến thời yêu đêm hơn bình mình đầy nắng…


Rứa là anh bỏ em đi

Bằng lăng quên tím

Hoa sữa quên thơm

Guitar quên nhịp

Bài thơ xưa - bây giờ em khen hay một mình, anh hỉ

Em viết rằng: Rứa là anh bỏ em đi


Cổ tích tình yêu là cổ tích trong em

Hay trái tim anh đầy dối trá?

Em sai rồi: Trái tim thiệt tình lắm

Ai biểu em dại khờ…

Rứa là anh bỏ em đi


Thôi em về đây anh

Em về làm đứa con gái chân quê nghiêng hoài nón lá

Em cắn rau cắn cỏ chứ nhứt quyết không cắn trái tim mình

Để nghiêng miết nơi anh.


Khánh Trinh 19h00, 26/03/2014

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35911)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Phương Uy là bút danh, hiện đang sống và làm việc tại Bình Thuận. Thơ của Phương Uy nhẹ nhàng , chừng mực, nhưng sâu lắng. Mời quí độc giả và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Phương Uy.
23 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33659)
D ừng lại bến bờ ngăn cách Sẽ không còn bóng dáng anh Dừng lại bên này đời sống Chỉ còn lại mấy bức hình!
22 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38963)
B ằng những dòng thật ngắn và đơn giản Du Nguyên đã tự giới thiệu về mình: Họ tên: Đậu Dung. Bút danh: Du Nguyên. SN: 1988, quê: Nghệ An. Hiện đang sống và làm việc tại Hà Nội.Tòa soạn đã nhận được chùm thơ Du Nguyên như một món quà thi ca mà tác giả muốn gởi tặng cùng sự trân quí và đồng cảm đến với bạn đọc và văn hữu của Hợp Lưu … Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu những thi phẩm của người làm thơ mang tên Du Nguyên.
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 39044)
A nh thích sạch sẽ trinh nguyên Anh lăn lộn cào cấu trên thân xác em Chà xác, mân mê, bú mớm từng hơi thở, vi nước bọt, tế bào em Sau cuộc hoang luân anh cố gột rửa bằng hàng trăm loại dầu gội, sữa tắm, phấn hoa…
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 39385)
đ êm đã sâu rồi đôi mắt chong chong cũng nhường nhau mà khép lại chỉ còn em nhặt nhạnh lại mình rất lẻ
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35363)
L ịch sử dù có được viết lại Cũng không thể chối bỏ được rằng Sự thật không phải vậy Sự thật chỉ là phương tiện phục vụ Cho một sự thật khác
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36773)
T rong ký ức em, trong giấc mơ về anh và lúc giật mình về cô gái mang giày đỏ Ừ quên, chuyện tình mình chỉ có thế Thôi, em giấu bầu ngực căng tròn sau chiếc áo ngực hình cánh bướm Em giấu bí mật đôi mình trong câu chuyện với người đến sau…
18 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35831)
T ôi đưa tin Nhà văn Phạm Viết Đào bị bắt lên blog Đưa tin mà vẫn không tin Một nhà văn bị bắt Cũng như tôi đã không tin một nhà báo bị bắt có tên là Trương Duy Nhất. Ôi đất nước tôi "Chơi công an đi bắt quân gian/ béng beng"
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38885)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31936)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay