Tự ti mặc cảm và dốt nát thường gây nên tính hung dữ và ác độc Những thằng lưu manh thường khoác nhiều thứ áo Từ giả thầy tu, nhà thơ đến làm báo làm từ thiện Hay ăn hiếp những người cô thế và yếu sức hơn mình
Thậm chí còn đập nguyên chai bia vào đầu người lớn tuổi già nua Thường làm thơ vần vè tán gái, tán cả người yêu hoặc vợ của bạn Xưng hô mày tao với tất cả mọi người dù người ta tuổi bằng bố mẹ Nịnh trên nạt dưới lừa tình lừa tiền những người nhẹ dạ
Lưu manh thường sống bám vào phụ nữ Đón gió thời cơ Thấy biểu tình thì cũng vờ chống đối Thấy yêu nước thì cũng vờ rên rỉ quê hương
Thiên tai thì đúng là cơ hội Nếu bạn chịu khó nhìn quanh sẽ thấy chúng nó khắp nơi Nước mắt cá sấu khóc thương nhân loại Đúng là một lũ lưu manh
Lưu manh hay nghĩ mình là thi sĩ Bằng những vật vã ngu si Hay tưởng mình là nhà độc tài Không cho ai nói ngược
Những tay lưu manh hay nói tục Mở miệng là ăn nhậu thơ văn Lưu manh thường sống bầy đàn Đúng là một lũ đầu tôm
Không nên mua thù chuốc oán Sao tôi lại nói chuyện này Lưu manh đầu đường xó chợ Tiếc gì một lũ lưu manh...
C ó bữa niềm vui chui qua cái trôn kim Gõ cửa và nói Đã đến giờ thay ca! Nhưng tôi từ chối Tôi yêu nỗi buồn của mình Nó nhen lên ngọn lửa Từ tâm từ tâm...
t ôi đã thấy những bộ mặt hợm hĩnh trước giây phút cuối cùng ném những đóa hoa tươi màu xuống huyệt lạnh có phải để thể hiện tiếng nói của bản năng hay sự rung cảm và tín ngưỡng tất cả đã dán lên trán nhãn hiệu tình yêu hiện thực...
A nh làm sao hâm nóng cái tổ kia [bằng hơi thở hen suyễn anh?] anh làm sao hong khô những cọng rơm đó [bằng thân nhiệt tai biến anh?] thừa lại chỉ bao nhiêu nồng ấm liệu đủ cho em không?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.