- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Lời của nước

16 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 122739)

Lời của nước

 

Lọn sóng xanh thẳm vùng mật ngôn thất tán

dấu thời gian trôi

rong rêu lơ đãng cuộc du hành

chưa định

đom đóm mắt trời của giấc mơ tự sáng

thái dương thấp thỏm đầu chóp núi

ánh sáng vay mượn thời u ám tham tàn

nước chao đão

âm thanh sầm sập như nuốt thuyền chơi vơi

gào thét

điệp khúc ta thán nơi không còn chổ dựa 

bờ cát cong mình hứng ngọn triều dâng muộn

mồ hôi muối ướp tương lai

mắt bọt trắng sôi sục từng cơn khát trút

có nghe chăng lời tự tình

nơi đất

núi tảng chắn tầm nhìn lời trăn trối

cụm mây quay đi hờ hững tia mắt bất tử

 

 

dấu chân cát cày xéo trên da nắng khởi nguồn

hàng triệu năm thiên định tạo vật

là hạt mịn mong manh loại bỏ vùng trầm tư

kiếp người ngắn ngủi

tiếng sóng vỏ ốc biển rống 

khô

vô cảm nhịp đập vào tử huyệt

vài chú còng gió nghênh ngang 

chiếc càng ngo ngoe chỉ thị thời gian

không gian hẹp hay trời chưa đủ lớn đột tử

giọt sương tức tưởi không chổ đứng dấu tích của thời khắc

im lặng sự nhịn nhục không cứu chửa

có một thứ thanh âm khàn đục ở ngoài cuống họng 

gió tràn về mang niềm tin mục rữa

không gian là tiếng rú nghiêng ngã

cột cờ đen tan tác

cành dương bật gốc

rùng mình

tiếng nấc

người nằm trong hố cát bấu

khung ảnh mắt rơi màu của ngày hoang

 

 

lời kinh bật thành tiếng chuông đổ

cái nhìn lửa âm ỷ cuồng nộ

gậm nhấm da thịt

cảm xúc đông đá trong đường gân cuộn máu

mặt người ngang dọc mang ký tự giải mã bí mật

hành trang để lại lời nước chảy

có chút thời gian chạy trốn ngoài biên độ

phân liệt

sóng đâu 

gió đâu

hãy nâng nó lên/ hãy kéo nó xuống 

cuộc hành quyết của nước bắt đầu

những mảnh vỡ

đào thoát

 

 

 

 Trần Hồ Thúy Hằng

 Ngày 27/03/ 2012

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34052)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37558)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34362)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37192)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34243)
mặt trời trên da lửa đốt âm hồn cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn đã hoang dại theo chiều tóc trắng có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33285)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Lê Miên Ca là bút hiệu của Lê Công Chính sinh năm 1989 tại Bảo Lộc- Lâm Đồng. Lê Miên Ca tốt nghiệp Âm nhạc Dân tộc Nhạc Viện Tp HCM. Hiện sống và làm việc tại Đà Lạt. Quan niệm về thơ: “Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình trong trẻo. Nở vô vàn những bông hồng thơm tinh khôi. Qua những lo âu sợ hãi vặt vụn cuộc sống. Vẫn thế, vẫn mọc mầm xuân nụ cười tươi mở. Không còn những âu toan, không còn những rũ rượi tức tưởi vô nghĩa. Gương mặt cuộc sống thành thơ, thơ vi diệu tầng tầng nơi cõi sống tôi”(lmc). Chúng tôi trân trọng giới thiệu những thi phẩm của Lê Miên Ca cùng văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. 
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 31896)
tiêu lòn dục vọng hanh hao đêm qua nằm ụ dưới hào manh tâm thưa em nguyệt chiếu bữa rằm cồn lên ngực sóng bãi nằm phơi ngao
17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 39401)
t huở ấy tự đỉnh chiều áp thấp mỏm vực mưa ai đó gieo mình một màu sắc nhọn như đinh trổ vào lênh loang nhớ
12 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34189)
C hập chùng đồi núi mây vô ngại Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm Bùn sen ngan ngan trăng đại hải Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
08 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35105)
t rời đương nắng xin đừng ra bửa củi sợ mưa về kéo rụp cả chân mây trời hết nắng. thôi đừng ra sân nữa để ôn nhu còn đậm nét chơn mày