Có không bóng ai đó leo lên trời cong bốn dấu chấm điểm Bàn tay em đẹp lộng lẫy mọc ra chiếc răng nanh
Tiếng nói của lưỡi con rắn độc từ đâu cất tới.
Nơi ngủ sắc vo chân không xuống lồng đỏ bay vào lục bình trôi sông tủa khói tôi cánh chim từ lồng ngực bình minh rọi bộ xương sườn hiện nguyên vẹn Tro xám lấp lánh hình vị nhân cộng trừ định mệnh
Vỡ tan mờ ảo trong mảnh kính trắng tung tăng bọt
Nhìn đi lên đỉnh núi dây cung tên căng miền sâu thẳm Thoát vô tầng ánh sáng thứ tự lớp Để tôi nghe thấy lõi trái đất chín nở bốn mùa
Này linh hồn tảo tần xới tấm thảm đầy mật ngữ Thế giới sắc màu nguyên sơ.
Để tôi núp trong bụi cây quạt đám mây đen mưa tức thì Gió thổi… rát khuôn mặt ám nằm lỳ trên đất cát
Sa mạc đếm gì từng hạt cát bé vàng áo nắng bồng tôi lên
Thân nghiêng hôn phối lên má đào tơ đôi tờ vú vo cuộn không cháy rụi hồn pha dòng sóng điện
Nhảy li ti điểm hoa chân ma xác bay. A tôi đảo quanh đây một vòng.
Vị Thanh
Từ hé nụ đánh mọi vật thấu tiếng ngân bầu trời lắc tiến gần. Ta bé con dần vô cùng. nghe thuật chuyện siêu vi bên vỏ cây trái sần si khoan ổ hoang tàn mộng bầy tiên nữ đùa hoa lá cỏ.
Con ong họa phẩm vũ gió: vết băng đi qua lay tháo lược sự sáng tạo Loài người tìm lại đường bay đến trên đỉnh đầu Phát tán hơi thở gió tích lời sóng âm.
Chúng ta bóp nát bôi trơn một hành tinh lạ chỉ thuộc về viễn tưởng.
Chúng ta nhìn thấy nơi mình sống con vi trùng động dậy
Tôi bèn nói ước lệ: Tìm về cuội nguồn là tìm cái gì đó động dậy phía dưới.
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
LTS:
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng
thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
L ẩn quẩn từ một buổi chiều nơi ranh giới của giọt nước nào rất mỏng cơn mưa hối hả sau ngày oi nồng đầu hạ cố làm dịu những cồn cào nơi ngực về một hoang tưởng không tên phập phồng thở
C ần gì phải viện dẫn đến những lời chứng dối Khi đám đông nghe bài giảng trên núi chẳng chút động tâm Khi quân gian đem gươm giáo bắt thầy mình như bắt kẻ cướp Thì những lời chứng dối cũng chẳng ăn thua gì
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê
ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của
Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản
từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị
Khánh Minh. TCHL
X a không chỉ từ
thân xác Cái tổ nhỏ nhoi
kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối
năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ
tỏ mờ
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.