- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ gửi Quỳnh A., SaiGon trước

12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 107421)

 

thogoiquynh-content 

 

Mơ em chỉ một ngón tay

nhón nhẹ trên từng sợi dây đàn

ngày xưa hoàng thị.

 

 

 

Trở lại con đường bóng cây

(em đã bỏ đi từ lúc tôi còn nơi ấy, lầm lũi)

nắng đầy trên những bước lạ lùng phố cũ

lá rơi hoài câu hỏi bạc mệnh một mùa xuân ngắn ngủi trong tàng trữ trí nhớ

áo dài trắng

chiếc kẹp tóc bạc

âm thanh trọ trẹ

đôi mắt lém lỉnh mùa che mưa bàn tay đen đủi

 

nên vội đạp xe từ gò vấp ra chợ lớn cũng không xa xăm kín đáo như vài chữ thương tôi

mùa nắng phủ cây bàng chở con mèo xương răm đi học bằng tóc em nằm dưới ngực tôi

sợ dăm vạt nắng khét mùi cỏ cháy

 

vòng qua trường kiến trúc tôi vẫn còn nhớ

thân thể em tôi chưa từng hiểu được kết cấu huyền bí

chỉ một địa đạo duy nhất lên tâm thất

đi nghìn vạn bước tới bước chậm chạp già nua

vẫn chưa ngộ được lý lẽ trái tim em câm lặng mãi môi hình chiếc lá - hằn gân đỏ rù quyến yêu dấu nợ *

tự nhiên luân lưu trong tôi những sải tay bơi ngược

lại thượng nguồn

vắng ngắt.

 

 

 

Đêm bí ẩn nhân dáng em trở lại

nhắn nhủ điều gì hay thiên thu luôn một mật ngữ

mỗi lần diễn dịch là xa xăm một kiếp, đời

nhưng đêm lại là họa hoằn, thoảng hoặc, hồ như, thỏa thuận

 

như địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư

chưa bao giờ viết, tịch mịch

một nốt nhạc

chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn

tôi đang là chiếc chuông đồng khản đặc

đợi nắm tay em gióng lên từng hồi hồ đồ hỗn xược

theo cái liếc xéo

trong phiên chợ nhớn nhác những con mắt tìm nhau

lạc lõng

cho đến bây giờ vẫn còn tị hiềm, những hạnh ngộ.

 

 

 

Mơ em chỉ một ngón tay

nhỏ nhẻ trên từng sợi dây đàn

ngày xưa hoàng thị

 

có lẽ, em đã nhiều lần mím tôi đôi môi thườn thượt ai ngu xuẩn.

 

 

 

NNguong

ngày 10.4.11

 

* Du Tử Lê

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31490)
Ba bài thơ trong tập Ở nơi ấy [thơ thời cuộc] (chưa in) NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ GIA SẢN [Trích đoạn phim câm] (cảm tác từ Bắc Phi) Người đàn bà đội gia sản đi theo triền sông cùng dòng người lọt thỏm giữa lòng sa mạc túm bao nhỏ trên thúng to bé thơ bưng nách năm đứa con rạc bước sau lưng
30 Tháng Sáu 200912:00 SA(Xem: 112886)
và, đ.cường. nhớ n.dũng. 1. tráng lớp men dậy thì cho nắng. lá kẻ nhạc vách tường. nốt-chân-chim, ra ràng - - thất lạc /sóng / linh hồn ai rưng, rưng: ký-hoạ-gió.
29 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 31667)
Dòng sông mầu xanh trôi trong lá mắt Những cánh buồm nâu cộng những cánh buồm Trời trong và mềm như một hơi thở Gió từ mạn nào tha thướt bay lên
29 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 33079)
Rồi thì ai cũng biết Nước đã kết thúc cuộc chơi Những mộng mơ quầng quã trong nhà Thi thoảng ngó ra chiều tạt nhạt Mưa vẫn sa trùng trùng ướt tuổi tên vua chúa ướt xuyên qua những chân lý bập bùng Vinh quang và đắng cay cùng ướt
22 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30477)
những điều xỉ nhục và căm giận một dân tộc đã sinh ra Trần Ích Tắc Lê Chiêu Thống Hoàng Cao Khải Nguyễn Văn Thiệu... một đất nước đến bây giờ vẫn đói không có nhà để ở không đủ áo để mặc ốm không có thuốc vẫn còn những người run rẩy xin ăn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30914)
ước chi đêm nay em dụi đầu ngực anh  mình ấm cho nhau nụ hôn nồng nàn như nắng trí nhớ tha phương trong cái rét tháng giêng ngọt lịm như hôm qua tan trong mùi thơm da thịt
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30271)
Để đến được nơi cất giấu trái tim người đàn bà kẻ si tình phải len lỏi qua nhiều khung cửa
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32411)
Vỡ bốn mắt để còn nguyên bốn mắt Trong veo veo như thể muốn hết mình Em khẽ nhắm ta ngỡ mùa đang chớp Nên phập phồng đến hôi hổi bình minh.
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31920)
em ghét bông hoa mới nở ghét anh ghét cả mùa xuân ghét bài thơ viết một nửa ghét mầu hoa đỏ thanh tân
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 29711)
Mỗi cánh diều chao mỗi một điều hoang tưởng khung trời xanh . giấy dó. sợi căng trí tưởng cùn mằn tôi vẽ ấu thời lên tranh mảng vụn màu chôn đuối lả cánh hồng vụt bay. không còn gì chiêu niệm đàng sau nóc giáo đường