- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chiều cuối năm đi nhầm tàu ở San Jose...

02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 40834)

dtle_giudoichonhau-content

Chiều cuối năm
đi nhầm tàu ở San Jose


Thành phố chiều cuối năm
những chiếc bus chạy qua vắng khách
đường mang số - hàng cây trơ cành
mùa đông vừa đem đi hết lá.

Ngồi một mình cà phê Starbucks
ở góc đường số 3
mưa mịt mù ngoài cửa kính
người phục vụ da đen đưa mắt nhìn buồn bã
thời gian trôi
trên những chiếc bàn trống.

Nỗi nhớ chiều cuối năm
cánh đồng một thời bom đạn
giờ này trắng xóa mưa
bạn bè nghĩa địa đìu hiu
ôm đất trời sủng nước.

Đón light rail
đi Blossom Hill
toa tàu vắng
người homeless già thu mình hàng ghế cuối
giấu khuôn mặt dưới chiếc mũ dạ nâu
tàu đi - tàu qua rất lâu
bóng tối đầy trong đôi mắt
người homeless già
tàu đi - tàu qua nhiều ga
người homeless vẫn ngồi
chờ xuống ga nào quá khứ.

Tôi đi Blossom Hill
tàu qua hoài chẳng tới
mỗi lúc càng xa
những ga xép chiều mưa quê nhà
tiếng còi tàu ảm đạm
Lăng Cô – Thừa Lưu – Huế
tôi đã lên nhầm tàu
Santa Teresa - Winchester
chiều cuối năm
như người homeless già
tôi đi chuyến về ký ức.

Lữ Quỳnh
San Jose, 31-12-2010


Người lính buồn
nhớ Ngô Kha,1966

 

Nhớ đêm nào ngồi quanh
trong ngôi chùa nhỏ
trước mỗi ngọn nến hồng
sau ngày thua trận
im lặng sâu hơn
vì chờ tiếng nói
mưa rả rích ngoài trời
vẫn không một lời
giã từ nhau lặng lẽ.

Chiếc cầu sắt đen
những thanh tà vẹt rỉ
tàu qua mỗi buổi chiều
để lại tiếng còi hoàng hôn
người lính tóc râu phủ mặt
bước lạnh lùng trên những thanh ray
buổi chiều ở Cầu Hai
mang trái tim Che*
người lính tưởng mình ở rừng già nam Mỹ
cùng giấc mơ giải phóng về.

Cuộc chiến đầy ảo vọng
rồi cũng lụi tàn nhanh
dưới mưa phùn giá lạnh
đoàn hàng binh về thành
người lính buồn ở lại.

Đã nhiều năm trôi qua
người lính buồn ở lại
người lính buồn nằm xuống
giấc ngủ ruộng đồng
mênh mông mây trắng
tiếng vỗ cánh
 hư không.

LỮ QUỲNH
San Jose, 1-2011
(*) Ernesto “Che” Guevara (1928-1967)




Một Lần Rồi Xóa Tan

ta đứng giữa trời đêm
dưới ánh đèn
soi màu lá đỏ
tuyết đã rơi bên miền đông bắc
và nơi đây
lạnh giá tràn về
đêm thất thanh
khi tiếng thở dài bên kia trái đất
âm u làn sóng nhiễu
làm buốt trái tim ta.

lá đỏ dưới ánh đèn mùa đông
mùa đổi từ bao giờ
lòng ta quanh năm chỉ một mùa vàng lạnh
giấu bạn bè trong những giấc mơ .

ta đứng giữa trời đêm
người sũng nước
gió quất mưa vào mặt
không làm tắt
cơn sốt đang bốc lửa thịt da
gió gào lên mê sản
át tiếng u u ngoài vùng phủ sóng

chỉ một lần rồi xóa tan
mà sao im lặng
im lặng quá thế này.

Lữ Quỳnh
San Jose, 8-12-2010.





























Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36545)
Những dòng sông lỡ thời Nước không bao giờ muốn chảy ? Ta nghịch ngợm rơi tùm xuống đáy Mới hiểu buồn tự cổ chí kim...
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38076)
trước mặt rừng kiệt lá sau lưng phố tạnh người trời xa mây quánh đặc đờ đẫn vạt chiều phai
29 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38463)
Em đang làm gì? Soi gương Soi gương tìm gì? Tìm em
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33988)
Đêm pơthi (*) mắt tượng tròn vo ngơ ngác ché chum nghiêng theo nhịp chiêng cồng âm u rừng già đau đáu rừng già rưng rưng gọi nhau về vòng tay xiết chặt
28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33822)
Buổi sáng mùa hạ những đốm trắng bên ngoài cửa kính sương bốc lên từ mặt hồ hay từ núi tỏa xuống em như một giọt sương rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm quanh quẩn ngại đường sông
25 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34426)
nắng mùa hạ cây phượng hoa đỏ tràn không tìm đâu thấy lá lũ ve sầu núp trong tàng cây bóng cả ran mãi nhắc lũ học trò [nghỉ hè]
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34169)
mưa biệt giam những ngày đầu hạ nhớ nhũng cơn bão rớt đất cũ qua ba chục năm mưa giông vẫn tồn tại
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34814)
Làm sao để mỗi chữ trong thơ có thể trở thành một đơn vị nghệ thuật độc lập, có khả năng đứng vững như một người? Đó là một thách đố đối với những người sành chơi thơ, chơi chữ. Tạo được những câu thơ có thể đọc xuôi, đọc ngược, bỏ một số chữ đầu, cuối, mà vẫn là thơ...
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 34627)
Môi mọng tím bầm những dấu răng da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo những bàn tay vò nát ngực căng đầy
23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37173)
mùa này sương muối nhiều mặt nước lặng buồn như nồi sa thạch hoàng hôn chớ dám mượn chỗ đặt lưng. chiều hình như hẹp lại.