Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
Một cái chức liu riu ánh vàng La lẩn giữa hỗn hoang làm thức dậy bao nhiêu thấp thỏm Nhưng linh hồn của gió Những ngón tay muốt dài và ẩm Đã kín đáo nẫng đi
Con đò sắp rời khỏi mùa hè Cái gì đó lại cập vào mộng mị Giữa chiều dọc ước mơ và chiều ngang những đường trườn lầm lụi Vẫn một cái chức vởn vờn vơn lượn bay ngay đầu mũi Cánh lập lờ khép mở những thần tiên
Một cái chức không đâu bỗng vỗ nên thành biển Biển xanh đen vây cá mập giương buồm Đêm đảo cánh xoay muôn đường ngàn hướng Sáng ra hoa đại rụng ơ hờ
Người mình, áp má vào vai nghe máu thở Không ngồi thì đứng vững cùng mưa Hãy vung tay vẽ, mình ạ, nét bập bùng của lửa Kẻo cái chức nhì nhằng vẽ bậy xuống đời ta
những hoài vọng rũ nhau ra đi /
tháng tư trời mưa rỉ rả /
những con đường đi xa thành phố /
khung cửa đục, mắt hoen mờ /
con chim đen trú lạnh /
dẫm lên từng ô vuông ký ức /
tháng hai, tháng ba ta trở về /
chiều đi lên đồi nghe mùi của đất bốc lên thoang thoảng /
lá vây quanh và mây xanh trên đầu /
mớ ký ức vẽ hình vòng cung /
Ơi bạn ta /
Trong mỗi căn phòng cách ly /
Hãy quán chiếu về sự chết /
Hãy mở cánh cửa thâm u đã từng khóa chặt /
Hãy mĩm cười về phía biển xanh /
Sóng vẫn chập chùng pháp âm vô lượng nghĩa.
từ bên kia nỗi nhớ em thả bùa hồn ta lú lẩn /
già nua chưa mà lầm tưởng /
con bù nhìn trú ngụ vào bão để bình tâm /
mắc cạn trên cánh đồng lạnh gió đông
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.