Em là con súc sắc Khi Anh đổ được tam hường Lòng vui như con trẻ Sắc mơ phai Vội vàng chi bấy Một thoáng cũng nghìn năm say Mây mưa cung oán
Em có là con thiêu thân Một đêm đèn dầu rừng rẫy lạnh tanh Nhớ chi Nhớ chi không nắng trưa giữa đường Theo Em không ngó lui Lòng quạnh hiu Hiên nhà ai mây đậu lại
Từ dạo ruộng rẫy bỏ hoang Lũ trai làng tòng quân Trống không đánh nói chi nước mắt thôn nữ Em đừng vội thử Quả tim Anh Bầm máu bàn tay tình yêu Ước chi Đêm khuya khoắt gió hiu Một mình với trăng lu Âm thầm nỗi nhớ.
Gió và những lời tiên tri
Những lời tiên tri bay cùng gíó Bay qua rừng rậm suối sâu cùng mây tan mây tụ Gió có dụ dỗ trong ngày khai trường Áo dài trắng bay chiều về Những lời tiên tri cũng đồng lõa Tình yêu ít ỏi Ráng đợi ráng chờ
Sáng sớm mẹ đi chợ mang theo cơn làm nũng của Em Mẹ dạy không cho viết thư mang vào lớp học Hộc bàn chịu nhiều nỗi oan khiên Bước chân khua guốc mòn đường đi học
Mưa khuya Em xông sả nồi hơi ngồi xổm Tóc đen dài quấn vòng 1 vòng 2 Chiếc kẹp tóc Em cho Anh làm tin bên góc sân trường Có cây phượng đỏ làm chứng Em làm sao vấn tóc Anh làm sao giữ được kẹp tóc Em
Những lời tiên tri rồi cũng bay cùng gió Sớm tối ân cần kiên nhẫn chờ tin nhau Những lời tiên tri ỡm ờ Nói chúng ta đẹp đôi
tôi muốn làm bài thơ /
tung lên trời /
gửi lên không gian của những thiên thần mộng tưởng /
trau chuốt tình yêu qua tâm thức /
bao giờ chữ nghĩa được viết ra /
là cuộc sống nhân gian còn ý nghĩa /
không viết nổi bài thơ tình /
nào khó /
mặt trời ngừng quay mặt trăng thôi đẩy thuỷ triều lên xuống /
vẫn yêu /
đi năm trăm dặm tìm em /
không hề biết khát /
khuôn đã có từ lâu
trên xứ sở của dối trá /
công lý đội chiếc mũ tàng hình /
quan tòa làm xiếc /
đi dây trên núi tiền loảng xoảng /
và thay vì tiếng vỗ tay /
ngày cũng như đêm /
là tiếng khóc của dân lành /
áo in hai chữ oan khiên /
tôi sẽ xa thủy chiều nay trên xa lộ 10 /
vào khoảng 2 giờ rưỡi tôi lái xe thật nhanh /
hơn 90 miles một giờ /
đuổi theo mái tóc đường dài /
của ba mươi năm trước /
tôi cần hai người tình /
một cho lúc vui một cho lúc buồn /
tôi có hai chiếc bình. đong /
niềm vui trong một, trong chiếc kia nước mắt /
tiếng cười bay lên. bao xa là tầng khí quyển /
tiếng thở dài rơi vào lòng đất. bao sâu /
là nơi mọi thứ sẽ bị đốt tan /
Này con /
còn vụ viết lách, báo chí kia /
các ông, các bác đã dựng mốc /
cho con ngồi xe "102, 103 city" thỏa chí rong đường 216 thần tốc /
vậy cứ thế mà phi /
miệng ngậm, tay đếm tiền /
chân thọc đất vàng /
bụng bị, bút múa, /
tà tà tiến, phải đạo sẽ ôke /
chớ đừng lăn tăn /
làm phận cừu dolly /
trăm đứa ăn cùng một đầu vào /
thành đầu ra phải thế
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.