gởi tặng Đinh Cường, Nguyễn đình Thuần
nhớ bằng hữu Texas
Mỗi cánh diều chao mỗi một điều hoang tưởng
khung trời xanh . giấy dó. sợi căng trí tưởng cùn mằn
tôi vẽ ấu thời lên tranh mảng vụn màu chôn đuối lả
cánh hồng vụt bay. không còn gì chiêu niệm đàng sau nóc giáo đường
tường thẫm vòm đen nguyện đường vải trùm đầu tơ tưởng
hồi chuông cảm tử phiến thạch rung ngời
vết nước đương thì hoàng kim em tráng lệ
ôi chúm đỏ môi son mùa màng rực cháy
màu vàng thổ hạt mầm lên ngón vu quy
con trăng sừng bò bờ đê lúa sạ
nhặt nhạnh trái thông khô già. ngày áp hôn vội vã
Tôi chậm rãi như thể muôn đời sông neo nước đứng
con mắt ngó sững một chiều kim em đừng chớp mi
chân dung buổi chiều khắc tim lên gỗ đá
và những hạt cát. làm sao đếm xuể lòng nhau
bãi hẹn này chứng giám
cơn mưa xõa tóc nồng dạ hương đêm bước về sau ngõ tối
tranh. và mật khải ôn tuyền
Một thời ta có nhau chất ngất
hỏa kích. bữa rượu chiều nối vào điêu lộng ngữ
luyện tửu gác xép đường nuột tình phố ôm
bao la tầm say bằng hữu
tâm bão xoắn vòng tay
khít rịt rừng cây đại ngàn
hát với một câu nấc vào khổ âm điệu buồn
thuỷ tinh dần rạn vỡ
Tranh lên hồn cái đẹp man mác
trầm tư vạn đại sở cuồng
một điều gì hơn thế
cánh diều không bay không rớt
ta có nhau một thời đứng tim
ngọn chỉ trời đâm suốt
Hoàng Xuân Sơn
fev. 2008