- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Trốn

17 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 37448)


hntnew_hnt_0_206x300_1I.

Chạy trốn những buổi chiều
khi bóng xế đổ xuống mái hiên những bàn tay nhàu nát
trà trộn trong bóng râm của tàn cây
chờ mặt trời xuống rồi ùa đến phủ chụp tôi bịt chặt tiếng thổn thức
bóng tối lừng lững chui ra từng lòng đất
bóp lấy những thân cây run rẩy
rồi trườn tấm thân đen đúa lên vạn vật

tôi thở và đi với bức mành đen phủ kín tròng mắt
mọi mệnh lệnh đều được thi hành bằng sự chuẩn xác của loài dơi bay trong cơn bão giữa rừng sâu
tiếp tục tiến tới trước dù chưa biết sẽ vùi xác ở đâu


II.

Không thể tránh né

Chạy trốn hàng đêm
nỗi cô đơn như bầy mối gặm nát từng giấc ngủ
những giấc mơ đã chết lần lượt quay về nhổ vào mặt tôi
cuộc hành hình không máu và nước mắt
nỗi đau khắc vào từng mạch ngang dọc
chờ đợi và khẩn cầu đòn tra tấn theo sau mặt trời mọc

 

III.

Tôi can đảm mà! Tôi sẽ làm được!
Tôi…

Chạy trốn buổi sớm mai
Lưỡi sáng sắc lạnh cứa nát tấm rèm che rạch sâu buốt giá giác quan còn mê muội
một ngày lại bắt đầu với những vết cắt cần được chắp nối
cố bịt lại những vết thương ri rỉ nhưng làm sao cứu vãn được thời gian vẫn tiếp tục chảy máu
mỗi ngày ứa ra nhiều thêm cho đến lúc cạn kiệt
nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu

IV.

Chạy trốn những buổi trưa
Trí tuệ nghiệt ngã như mặt trời cuồng nộ đốt trụi mọi nơi ẩn náu
Không thể phơi xác để bầy quạ rỉa dần trên bờ giậu
Tôi bám víu vào niềm tin phi lý là nỗi đau sẽ không còn nữa khi lớp da đã được thay thế bằng sẹo
trườn qua thứ hàng rào kẽm gai ghê rợn nhất con người tiếp tục dựng lên bằng tri giác sắc bén để nhốt nhau và tự nhốt mình.

V.

Buổi chiều lại trở về ném những bàn tay nhàu nát vào mặt tôi
tôi nuốt nỗi đau buốt giá trong câm lặng, nhẫn nại như kẻ luyện uống độc dược
tiếp tục cuộc trốn chạy và chờ phút nằm xuống
thời gian vấy máu đầy lên những bàn tay.

Hoàng Ngọc Thư
Adelaide 25/10/2005 & 12/1/2008

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33761)
Như những thiên hà Con đường mở trong giấc mơ Không nằm trong dự án kiến thiết quy hoạch sở tại Chúng ta sẽ đến đó xây một ngôi nhà Tựa lâu đài cổ Và trồng cây cối xung quanh Tường rào kín đáo
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 35219)
căng tình lên mùa đông mưa lũ lượt xâu xé chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó độc dược vừa vỡ cay bờ môi mặc khách giữa triều âm trùng điệp mùi hương quỷ mỵ
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33865)
co cụm tháng ngày trong góc đời quên lãng tuởng đã xong kiếp an phận thủ thường tự dung-em từ chỗ nhân gian lơ đãng kéo tôi vào trọ: đuôi mắt nghê thường
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32059)
Ngọn lửa cháy một bên Kẻ ham chơi về muộn Ăn ở suốt một đời Có những điều không cần phải hiểu ? Nụ cười đầu môi, đãi đưa, gượng gịu Đường phố xưa giờ cũng lạ người
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 34348)
cha mẹ cùng vượt muôn vàn thử thách sống thúc bách như giây phút cuối cùng chờ ngày trùng phùng tháp cao tháng ba, sông sen tháng bảy, diều giấy tháng chín
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 34307)
Sinh năm 1964 tại Sàigòn . Qua Mỹ từ năm 1982. Tốt nghiệp cao học Quản Trị Thuế và CPA, hiện đang sống và làm việc tại miền Nam California. Có bài viết trên Văn, Tân Văn, Da Màu. Lần đầu tiên đến với độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 34184)
Đất trời có bao dung Cho ta hẹn một lần Ta về qua lối cũ Chiều đẫm hương kim ngân
18 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 33459)
Anh rót tiếng cười vào cổ em những ngụm hạnh phúc hừng hực đam mê và sức sống Chiều hè rực rỡ tan chảy trên môi làm em ngây ngất Như rượu ngọt và cà phê đắng em được uống từ môi anh
01 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 34241)
(đăng trong Hợp Lưu số 100 tháng 5&6 2008) ở đây mùa xuân trẻ dại quỳ trên đồi ngực căng nhức đêm ủ bằng chăn đỏ ở đây điệu nhạc buồn như vệt bùn bắn lên chân ở đây tuổi hai mươi tư…
22 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 38258)
Tập "Ta thấy hình ta những miếu đền" cô đọng những lời tài tử của một thi nhân đã bỏ thơ theo văn. Cuối đời, do tình cờ một ông chủ nhà xuất bản yêu cầu, Mai Thảo góp lại thành tập mà có thơ Mai Thảo như món quà muộn đến từ một đời vừa chín.