- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Mùa Hạ Hỗn Mang

28 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33374)

Buổi sáng mùa hạ
những đốm trắng bên ngoài cửa kính
sương bốc lên từ mặt hồ
hay từ núi tỏa xuống
em như một giọt sương
rơi xuống chiếc hồ thăm thẳm
quanh quẩn ngại đường sông

ngày mùa hạ
tiếng chim ríu rít
bay ra từ những bụi cây nhỏ trước cửa
chao ôi sao bỗng nhớ quê nhà

quê hương xa thăm thẳm
như chìm dưới mặt hồ
buổi sáng mùa hạ
em thấy nhớ xót xa
quê hương
có người bảo còn
có người bảo mất
một quê hương
về mà không ở được
gọi là nhà
mà ấm lạnh không chia

em đã trở về nhiều lần
vẫn không nhặt được hết những nắm quá khứ đã rơi vãi
vẫn ngơ ngác với những tương lai đang nhẩy múa trước mặt
quê hương ơi
chiến tranh đi qua rồi, tiếng súng ngưng
nhưng mùi thuốc súng còn ngửi thấy
trên tay chân người lính xưa tàn tạ
mầu xám đen
trên kỷ niệm phế tàn


em đã trở về nhiều lần
những ngôi nhà rất lạ
những đổi thay đến bàng hoàng
những còn lại vẫn xót xa
chiếc áo rách được vá bằng những miếng gấm xanh đỏ
ai mặc vào cũng đóng được vai hề

Quê hương ơi
người đi mang theo quê hương
nhưng sao lạnh lùng đến thế
cứ nhìn nhau mà chẳng thấy thương nhau
mỗi người là một hạt sương
rơi trên những dòng sông khác
cười khóc cho riêng mình

mang nhau ra đi
như cha mang con lên núi
như mẹ mang con ra khơi
cha mẹ chết cả rồi
chẳng còn ai dậy biết yêu nhau

Quê hương có người bảo còn
có người bảo mất
bồng bế nhau ra đi
mỗi người về một nơi
mỗi nhà một cảnh
mỗi thành phố một bạn bè
“mắt xanh trắng đổi nhầm bao khách tục”
muốn chập vào mà phải tách ra

Anh đến chậm từ những trại tù
ai xót thương anh bằng anh tự thương thân
ai nhìn xuống vết thương kiêu hãnh chẩy máu mỗi ngày
anh đi tìm bông băng tự anh cột lại
thỉnh thoảng những tiếng kêu hoan hô, đả đảo
ùa vào trái tim anh
luồn vào vết thương anh
bật tiếng cười khan
anh tự hôn lên nó

Ôi, đến bao giờ da thịt mới lành!

Buổi sáng mùa hạ
mùa hạ hỗn mang
gió santa ana thổi bàng hoàng
trên từng trang báo
bay tung những con chữ nghiệt ngã
vẫn chẳng giữ được nhau
mỗi người về một ngả

ôi mùa hạ hỗn mang
mang cát vào trong gió
thổi về tận quê hương
có người không còn đất đứng
gió thổi bay mái nhà
thổi mắt ai đầy lệ
 
Bao nhiêu mùa hạ đã đi qua
ai đem cái áo tay dài cắt đi cho ngắn
cắt cả vào thịt da.

TRẦN MỘNG TÚ
Tháng 8/2007

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Giêng 20229:57 CH(Xem: 8608)
Ngày cuối năm về lại bến sông quê / Thấy bóng mình bơi trôi theo dòng mát / Hương mùa cũ còn quẩn quanh ngào ngạt / Có một thời ta thơ thẩn nơi đây /
24 Tháng Giêng 20229:52 CH(Xem: 9033)
Tháng Giêng / vạt nắng nhẹ tênh / Giòn tan / trên áo trinh nguyên / lụa mềm /
24 Tháng Giêng 20229:47 CH(Xem: 9625)
nửa thế kỷ ngồi đây bất động / tìm chưa ra đáp số bận lòng / trên đồi xa bóng ai mờ ảo / sáng nắng ấm có con chim hót / chiều ê a có kẻ chạy rong /
02 Tháng Giêng 20223:16 CH(Xem: 9947)
khi tôi căng những lọn thiều / thì châu thân đã dậy triều hoan ca / một năm nào / xa / rất xa
27 Tháng Mười Hai 20218:42 CH(Xem: 11029)
nghe chừng hương bưởi đong đưa sao em bán mộng đò đưa duyên đầu khó khăn chi mấy miếng trầu em ừ một tiếng bắt cầu em qua
27 Tháng Mười Hai 20218:38 CH(Xem: 10461)
có hồi mềm như tơ / có hồi êm như lụa / khúc đời thơ thoái thác / đóa hồng gai hẹn chờ
24 Tháng Mười Hai 20214:37 CH(Xem: 10333)
trên những trăn trở của đêm khó ngủ / âm binh hiện nguyên hình như những con cờ / có đủ tướng sĩ và quân thí / dàn trên tâm thức chênh vênh
24 Tháng Mười Hai 20214:17 CH(Xem: 10422)
Anh ngắm nhìn vài giọt nước li / ti đọng trên khung cửa kính thèm / cảm giác cuộn tròn lắng nghe nhịp / thở em. Nhớ em trong tiếng thì thầm.
24 Tháng Mười Hai 20214:03 CH(Xem: 11088)
Anh ngồi gom nỗi nhớ / Từng kỷ niệm hanh hao / Trong ngõ hồn sâu thẳm / Nghe gío lùa lao xao
24 Tháng Mười Hai 20213:45 CH(Xem: 10980)
Đất nước chúng tôi - kinh thánh và đàn guitar / Vẫn vang lên từ những xà lim đầy bóng tối / Nơi tình yêu từ đáy tim con người cất lên tiếng nói / Bằng những rung động dào dạt thiết tha / Nơi cuộc đời giáng xuống con người vô vàn tai hoạ / Người ta đã đánh gãy chân chị / Người ta lăng mạ chị / Người ta làm nhục chị Nhưng có lẽ chỉ chúng ta mới có khả năng làm nhục chính mình