- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Trịnh Hải Yến

28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32873)

trinhhaiyen_0_300x129_1

Gõ cửa mùa Đông

Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông
Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng
Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc
Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên

Có bao giờ anh chạm đến lời nguyền
Khi mùa Đông ôm ly cà phê nóng
Tháng 12 năm nào cũng đến
Mang máng thẹn thùng, hơi ấm trượt qua tay

Em đã từng đứng thật lâu, thật lâu
Đặt lên môi ly cà phê ngày xưa anh uống
Giọt sương đêm long lanh mỏi mệt
Giật mình tìm đom đóm mùa Đông

Tình yêu nẩy mầm khi đối diện sai lầm
Thật ấm áp nhưng cũng thật đau lòng
Biết làm gì khi tìm ra sự thật
Em chỉ là trò thách đố trong anh


Hà Nội: 12/8/2009


Đồng xu


Đồng xu gieo vào định mệnh
Bàn tay em năm ngón vẫn là năm
Phố lẳng lơ chẳng thể yêu anh
Trò chơi yêu rao bán được mấy lần

Em vịm vào vận mệnh yêu anh
Quên một người quả là quá khó
Làm sao bán trái tim khi không từ bỏ
Định mệnh là gì? định giá được không

Trò chơi yêu hết cười lại khóc
Em biết những điều anh cố giấu em
Nhưng phải làm sao khi em cũng tổn thương
Zíc zắc yêu vạn kiếp ủ mầm dối trá

Đếm làm sao những đường vân giả lả
Định mệnh đồng xu úp ngửa mấy lần
Tình yêu không ôm dối trá vào lòng
Em không bán trái tim lấy đồng xu định mệnh

Hà Nội 24/8/2009


Giọt nước mắt cuối cùng


Thế giới anh xây lên từ gốc rạ bạc mầu
con tép còng nhảy qua mùa nước nổi
Bông lúa dại chênh chao câu hát vội
Cất vó đông chiều rong duổi tuổi thơ anh

Thế giới em xây lên từ nước mắt đàn bà
những thân phận sống đời đời cam chịu
có những cuộc đời tưởng như đang sống
nhưng rêu phong phủ lối chân trần

Không muốn sống đời quá đỗi bình thường
không có ước mơ tham lam cần đạt tới
Em đàn bà vương đầy tham lam người đàn bà hiện đại
sống tốt với mình trước khi nghĩ một ai

Quy tắc đặt ra để rồi vất bỏ
em đàn bà lý trí chẳng bao dung
em tham lam vơ vét đến tận cùng
đừng hi vọng em sống đời cam chịu

Đàn bà em trong thế giới anh
không bao giờ bán giọt nước mắt cuối cùng
còn nước mắt em vẫn còn hi vọng
không vô tâm trong thế giới đàn ông

Trịnh Hải Yến
Hà Nội: 18/9/2009

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 125737)
A nh với tình quên cả rừng thơ Dỗ trái tim trở chứng dại khờ Tập ảnh cũ nụ cười ở lại Con đường về xốc nổi lời ca
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 127688)
C ó không bóng ai đó leo lên trời cong bốn dấu chấm điểm Bàn tay em đẹp lộng lẫy mọc ra chiếc răng nanh Tiếng nói của lưỡi con rắn độc từ đâu cất tới.
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 126521)
t ôi đã thấy những bộ mặt hợm hĩnh trước giây phút cuối cùng ném những đóa hoa tươi màu xuống huyệt lạnh có phải để thể hiện tiếng nói của bản năng hay sự rung cảm và tín ngưỡng tất cả đã dán lên trán nhãn hiệu tình yêu hiện thực...
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 124027)
A nh làm sao hâm nóng cái tổ kia [bằng hơi thở hen suyễn anh?] anh làm sao hong khô những cọng rơm đó [bằng thân nhiệt tai biến anh?] thừa lại chỉ bao nhiêu nồng ấm liệu đủ cho em không?
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 118675)
c hi long xẻ cành chiếm hữu rừng rựng màu mây khóc đông nam chia cắt mùa trăng phủ đầu rồng nằm ngủ...
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 120439)
D ưới gốc cây đào một chùm hoa chuông trắng vừa rủ nhau có mặt tiếng chuông reo dưới mỗi cánh hoa leng keng trong hồn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 117287)
t ựa vào nhau nhìn ngang sóng cả quà tặng người còn mỗi cuộc gian nan
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 117906)
E m đánh cắp của anh giấc ngủ đêm không cà phê đêm tự tử ly rượu muốn say sao không say mai xa, còn đó mùi hương cũ
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 111503)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112777)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL