- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Câu Hỏi

23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38429)

I.
Có thật không một ngày
nỗi trầm cảm bị trầm cảm
không thể tiếp tục chờ đợi trong mỏi mòn
buông thõng đôi tay rồi âm thầm lui về vùng tối
những bước chân sẽ trở về lại
với tôi
của tôi
nụ cười chợt thức giấc
ngập ngừng

Phải chăng bờ môi đã quên
những vết hằn trên mắt trên môi nằm yên ngày lại ngày
cứa sâu thêm trên vùng hoang
nơi ngày xưa nào đã từng là đại dương
nay cạn khô bãi tâm tưởng chỉ còn lại đất đá cằn cỗi
chiều đổ nghiêng phủ đầy hầm ngực rỗng sặc mùi bóng tối
ngỡ như
(phải chăng?)
một thế kỷ đã qua
thật vậy sao?
lẽ nào chỉ có mỗi mình tôi?

Cây nào đã mọc
quả nào đã đơm
hay chỉ là sản phẩm của những giấc mơ
để đánh lừa chính mình – trò tiêu khiển luôn được ưa chuộng nhất
khi bị gói chặt trong bọc không gian
không thể đếm lúc thời gian trôi đi quá chậm
không còn nữa
bờ bên kia đã khép
ráng thử lắng nghe xem đôi khi
tiếng thở lại mở ra một khung cửa quá sức hẹp
nhưng cũng đủ để tầm mắt vượt biên

II.
Có lẽ nào một ngày
Ôi vòng tay chỉ là ngọn cỏ thơm để cứu đói lúc
ruột gan cồn cào kêu đòi
không phải thức ăn
không phải nước uống
không phải giấc ngủ
không phải niềm tin
sự sống chôn vùi ở đâu?
sao không phải trong vòng tay?
sao không phải trong xanh non ngọn cỏ?
phải chăng vì đôi mắt thích bị đánh lừa
mà khung cảnh nào thức ăn nào
từ xa cũng gây cơn thèm khát?

III
Bỗng dưng
Có thật không một ngày
khi tôi thấy
những tảng mây lại bay
qua vùng ánh sáng của giấc mơ
lấp lánh những vì sao không phải trong bầu trời đêm
mà trong lòng bàn tay của chính mình
ươm đầy những giọt lệ
hạnh phúc nào giăng đầy mái ngói
những nụ hôn đậu lại
làn tóc rối không còn hoang vu như bầu trời chiều vần vũ
ánh mắt êm đềm thấm vào từng nếp gấp của vũ trụ
lẽ nào chỉ của riêng tôi?
 
Hoàng Ngọc Thư
Adelaide 28/5/07

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31924)
đây là lụa nhề nhễ mê man trong thân thể mê man những ngón trắng với xuống nghìn chớp sáng hoài nghi mệt mỏi
05 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 31391)
Ba bài thơ trong tập Ở nơi ấy [thơ thời cuộc] (chưa in) NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ GIA SẢN [Trích đoạn phim câm] (cảm tác từ Bắc Phi) Người đàn bà đội gia sản đi theo triền sông cùng dòng người lọt thỏm giữa lòng sa mạc túm bao nhỏ trên thúng to bé thơ bưng nách năm đứa con rạc bước sau lưng
30 Tháng Sáu 200912:00 SA(Xem: 112448)
và, đ.cường. nhớ n.dũng. 1. tráng lớp men dậy thì cho nắng. lá kẻ nhạc vách tường. nốt-chân-chim, ra ràng - - thất lạc /sóng / linh hồn ai rưng, rưng: ký-hoạ-gió.
29 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 31540)
Dòng sông mầu xanh trôi trong lá mắt Những cánh buồm nâu cộng những cánh buồm Trời trong và mềm như một hơi thở Gió từ mạn nào tha thướt bay lên
29 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 32965)
Rồi thì ai cũng biết Nước đã kết thúc cuộc chơi Những mộng mơ quầng quã trong nhà Thi thoảng ngó ra chiều tạt nhạt Mưa vẫn sa trùng trùng ướt tuổi tên vua chúa ướt xuyên qua những chân lý bập bùng Vinh quang và đắng cay cùng ướt
22 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30385)
những điều xỉ nhục và căm giận một dân tộc đã sinh ra Trần Ích Tắc Lê Chiêu Thống Hoàng Cao Khải Nguyễn Văn Thiệu... một đất nước đến bây giờ vẫn đói không có nhà để ở không đủ áo để mặc ốm không có thuốc vẫn còn những người run rẩy xin ăn
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30847)
ước chi đêm nay em dụi đầu ngực anh  mình ấm cho nhau nụ hôn nồng nàn như nắng trí nhớ tha phương trong cái rét tháng giêng ngọt lịm như hôm qua tan trong mùi thơm da thịt
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 30184)
Để đến được nơi cất giấu trái tim người đàn bà kẻ si tình phải len lỏi qua nhiều khung cửa
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 32319)
Vỡ bốn mắt để còn nguyên bốn mắt Trong veo veo như thể muốn hết mình Em khẽ nhắm ta ngỡ mùa đang chớp Nên phập phồng đến hôi hổi bình minh.
19 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 31823)
em ghét bông hoa mới nở ghét anh ghét cả mùa xuân ghét bài thơ viết một nửa ghét mầu hoa đỏ thanh tân